XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Duyên Tình Một Đêm

Lượt xem :
i để cô khóc nức nở như vầy.

"Ai, anh không muốn em nhìn thấy anh như vầy đâu!" Anh không khỏi thỏa mãn thở dài.

"Vì sao?" cô nghẹn ngào hỏi.

"Anh ;"

"không đáng. Em không đáng để anh phải như vầy đâu!" Khẽ đẩy anh ra, cô nhìn vào mắt anh nói.

"Vì sao?" Anh khó hiểu, bàn tay to lại lần nữa ôm chặt cô, không cho cô thoát khỏi cái ôm của anh.

"Đừng hỏi. Xin anh đừng hỏi. . . . . ." Cổ Tinh Nhã lắc đầu, càng khóc lớn hơn.

"không, anh muốn hỏi, anh muốn biết." Anh nắm hai vai cô, kiên trì muốn có đáp án, "Em yêu anh có phải hay không, nếu không, em sẽ không đến đây. Đúng không Nhã nhi!"

"không. . . . . . không yêu. . . . . . Em không yêu. . . . . ." cô kịch liệt lắc đầu phản đối, "Người yêu là gánh nặng của em, nhất là người như em. Em yêu không nổi, không nghĩ có ai yêu mình, cũng không muốn yêu ai."

Thấy cô kiên quyết phủ nhận, Trọng Suất Ngụy vừa có chút hy vọng lại bị dập tắt ngay tức thì. Anh thô lỗ đẩy cô ra.

"Em đi đi! đi vĩnh viễn! Tốt nhất đừng gặp lại anh nữa." Anh đau đớn đẩy cô ra cửa rồi quay lưng để khỏi nhìn thấy cô dời đi. . . . . . .

Kết thúc, tất cả đều kết thúc. Anh nắm chặt hai tay, cắn răng chờ đợi thời khắc cô đi ra khỏi cánh cửa kia, ra khỏi cuộc đời anh.

Mãi không nghe thấy tiếng đóng cửa, anh hoang mang quay lại. Chỉ thấy cô vẫn đang đứng đó, khuôn mặt đẫm lệ bình tĩnh nhìn anh.

Ánh mắt hai người giao nhau!

Hai người nhìn nhau thật lâu như tìm kiếm điều gì đó. Rồi bất chợt, cả hai cùng lao vào nhau. Trong vòng tay nhau họ tìm thấy yêu thương mà từ lâu chưa ai có được.

Trọng Suất Ngụy nâng mặt cô lên, ôn nhu hôn lên môi của cô.

Hai người lưỡi cùng lưỡi không ngừng trong miệng nhau giao quấn.

Quần áo hai người nhanh chóng được cởi bỏ. Anh ôm đặt lên bàn làm việc thông thoáng. không cần nói gì, cúi xuống hôn cô.

"Gọi tên anh!" Tay anh không ngừng xoa nắn đôi nhũ hoa mềm mại.

"Ân. . . . . . Ngụy. . . . . . Ngụy. . . . . ." Cổ Tinh Nhã không ngừng gọi anh.

không có báo trước, ngón tay anh lập tức thăm dò vào hoa huyệt đã có phần ướt át của cô.

"Ngụy. . . . . . Ngụy. . . . . . Có thể rồi. . . . . ."

Trọng Suất Ngụy rút tay ra. Nam căn cứng rắn đã để trước lối vào hoa huyệt.

"Ngụy!" cô đáng thương gọi anh, thắt lưng động đậy muốn anh đưa vào.

"Nhã nhi. . . . . . Ngoan, hứa với anh . . . . . . Anh liền cho em . . . . . ." Anh thở gấp. Cố gắng đè nén dục hỏa đang thiêu đốt trong người.

"Cái gì. . . . . . Hứa cái gì . . . . . ." cô chủ động nâng lên thắt lưng cọ xát vào anh, chờ mong anh cho cô.

"Em không hứa anh sẽ không cho em." Mặt anh đầy mồ hôi, chống lại sự hấp dẫn của cô đến phát điên.

"Em sẽ không rời khỏi anh . . . . . . A ——" cô miễn cưỡng hứa với anh xong, nam căn to lớn của anh đã vọt vào trong cô, làm cô thét chói tai.

"Nhã nhi. . . . . . Hứa với anh . . . . . . không bỏ anh đi nữa . . . . . ."

Trọng Suất Ngụy càng cuồng dã đong đưa, mỗi lần ra vào đều là chạm đến chỗ sâu nhất mẫn cảm. Anh muốn cô ở dưới thân anh mà điên cuồng thừa nhận.

"nói yêu anh!" Ánh mắt anh đỏ ngầu tràn đầy dục vọng, nhìn cô đang rên rỉ dưới thân anh.

"yêu anh . . . . . . A a. . . . . ."

"yêu ai? Em nói xem, ân, " Nhìn vào mắt cô, anh muốn cô biết là ai làm cô điên cuồng.

"Anh . . . . . . Trọng Suất Ngụy. . . . . ."

Có được đáp án như mong muốn, anh lại càng thêm phấn khích. Mỗi lần ra vào đều là dùng hết sức đâm vào tận cùng hoa huyệt, chạm đến hoa tâm. Khiến cô luôn miệng cầu xin.

"A ——" đến cuối cùng cao trào, anh ở trong hoa huyệt bắn ra dòng nhiệt lưu nóng hổi của mình. cô chìm đắm trong khoái cảm anh mang lại, khóe mắt rơi ra những giọt lệ vui sướng và hạnh phúc.

Cả đêm, phòng làm việc không ngừng vang ra âm thanh rên rỉ và những tiếng gầm nhẹ. Xuân ý dạt dào, làm người ta đỏ mặt.

Chương 3
Chương 3.1:

Cổ Tinh Nhã tỉnh dậy dụi dụi hai mắt, cảm thấy toàn thân mệt mỏi cứng đờ không cử động được.Tối hôm qua, bọn họ làm từ phòng làm việc rồi sang đến phòng nghỉ ngay bên cạnh. Cả đêm miệt mài.

Di động đổ chuông báo thức. Mở mắt ra điều đầu tiên đập vào mắt Cổ Tinh Nhã là một lồng ngực quen thuộc. Thắt lưng bị anh bá đạo ôm chặt. Chân anh vòng qua kẹp chặt lấy chân cô làm cô không cách nào cử động được.

Ngẩng đầu nhìn anh. Anh vẫn đang ngủ, trên môi luôn nở nụ cười thỏa mãn.

A! Anh này, trông như đứa trẻ vậy! Nhìn anh cô cũng cười theo. Đột nhiên, anh mở mắt.

"Sớm!" cô cười rồi nhẹ nhàng hôn anh một cái.

"không đủ!" Bất mãn với nụ hôn chuồn chuồn lướt nước, Trọng Xuất Ngụy ôm lấy má cô, dùng cách thức quen thuộc hôn cô. Cho đến khi hai người đều hít thở không thông mới buông cô ra.

Trọng Suất Ngụy ý cười đầy mắt, ôm người con gái mềm mại trong tay thật lâu. Sáng sớm có cô ở bên làm anh thấy thật hạnh phúc, không muốn rời đi. Trước đây anh không như vậy. Nhưng đối với cô lại hoàn toàn ngược lại.

Anh không ngờ rằng có ngày anh lại có ý nghĩ muốn độc chiếm một cô gái đến vậy. Lúc mới bắt đầu anh chỉ nghĩ muốn nói chuyện với cô mà thôi. không nghĩ quan hệ lại đi quá xa như vậy. Đến nỗi hiện giờ anh chỉ muốn cô là của anh mãi mãi.

Với anh, cô thật đặc biệt, thật tốt. Dù cô có thế nào anh cũng chỉ yêu chiều mỗi cô mà thôi. Nghĩ đến đât, bất giác anh nở nụ cười hạnh phúc.

"Thế nào, thế nào anh lại cười vui vẻ vậy?" Cổ Tinh Nhã ôn nhu hỏi.

"không có, chỉ là đột nhiên anh cảm thấy rất hạnh phúc, ha ha. . . . . ." nói xong, anh lại không ngừng ngây ngô cười .

"Tốt lắm, biết làm nũng rồi!"

cô kéo bàn tay anh đang ôm chặt thắt lưng mình, ý đồ muốn đứng dậy. Chỉ là vừa mới đứng lên lại lập tức ngã xuống.

"Sao, thế nào? " Vội vội vàng vàng nhảy xuống giường, anh lo lắng hỏi.

"Đều là tại anh…….. !" Cổ Tinh Nhã hai má ửng hồng giận dữ nói.

Ngẩn ra một hồi anh mới ý thức được cô đang nói gì. Khóe miệng khẽ nhếch lên cười tà nhìn cô.

"Xem ra Nhã nhi của anh, tối hôm qua thật sự là mệt rồi! Ân?" đang nói, anh tà ác ghé vào tai cô thổi khí. Khiến cho cô một trận tê rùng mình.

"Anh lui ra. Em muốn đi tắm!" Hai tay nhỏ bé cuả cô cố đẩy anh ra.

"Ây! Anh lui ra liệu em có đi được vào phòng tắm không nhỉ? " Anh cười gian trá làm cô tức điên.

"không cần anh lo!"

"Nhưng anh rất muốn lo cho Tiểu Tinh nhi của anh!"

Anh vô lại đáp. Vòng tay ôm cô lên đưa vào phòng tắm, mặc cho cô phản đối. Bỏ cô đứng xuống anh vẫn không đi làm Cổ Tinh Nhã lại lần nữa tức giận.

"đi ra ngoài!" cô chỉ tay ra cửa muốn anh đi ra.

"Em cứ mặc anh, anh hầu hạ em!" Trọng Suất Ngụy vô lại nói, chính là không chịu đi.

Trừng mắt nhìn anh, Cổ Tinh Nhã đành phải rửa mặt chải đầu, mặc kệ anh đứng bên cạnh.

Ây da! Tiểu Tinh nhi tức giận rồi ! Nhìn cô đánh răng chải đầu làm hai ngọn tuyết phong đung đưa trước mắt anh, nơi nào đó liền rục rịch ngóc đầu dậy. Bàn tay to thừa dịp cô bận rộn liền chụp lấy tuyết phong sờ nắn.

"Trọng Suất Ngụy, anh làm gì đó, bỏ tay ra." Cổ Tinh Nhã vội bước lùi tránh.

"không a! Anh có làm gì đâu." Anh giả ngốc.

"Vậy tay anh đang để đâu đó?" Miễn cưỡng lui từng bước, cô cẩn thận hỏi.

"Ha ha! Tại anh muốn em mà thôi." Trọng Suất Ngụy lưu manh cười.

"không cần, đêm qua làm nhiều lần rồi mà." Lưng cô chạm tường.

"Có thể thấy không đủ, em vẫn xuống giường được mà. Đúng không Nhã nhi của anh!" Anh bước một bước ép cô vào tường.

"Em… ngô. . . . . ."

Anh bá đạo cúi xuống hôn cô. Hai tay bắt đầu vuốt ve kích thích……..

"Chúng ta tiếp tục nhé!"

Qua một hồi, trong phòng tắm vang ra những tiếng rên rỉ yêu kiều và những tiếng gầm đầy sung mãn.

Ba ngày liên tiếp, Cổ Tinh Nhã không có đi làm mà Trọng Suất Ngụy cũng không bước ra khỏi cửa phòng làm việc. Tất cả mọi việc đều do Liễu Thuần Đình sắp xếp. Ai cũng tưởng Tổng tài vẫn đang nổi giận nên không ai dám đến gần.

Ngẩng đầu nhìn trời xanh ngoài cửa sổ, Liễu Thuần Đình cười cười.

Mùa xuân, thật sự đến rồi!

Đứng ở trước nhà Cổ Tinh Nhã, Trọng Suất Ngụy trong lòng vừa mừng vừa lo.

Mừng vì, cô đã chấp nhận anh.

Lo vì, cô có hai con, không biết chúng có thích anh không nữa.

Dù sao, anh vẫn rất ích kỷ .

Mà anh tự nhận là người đàn ông bình thường nên cũng có khúc mắc như người bình thường.

Khi anh còn đứng ngoài do dự thì bên trong, qua camera theo dõi, ba cô gái đang tranh luận. "Này, cậu xem anh ta muốn đứng bên ngoài bao lâu nữa vậy?" Sở Thiến nằm nghiêng trên ghế daiof thoải mái hỏi.

"Đại khái phải một lúc nữa đi!" Đẩy đẩy kính mắt, Liễu Thuần Đình nói.

không có được đáp án, Sở Thiến chuyển qua Cổ Tinh Nhã: "Tinh Nhã, theo cậu thì mất bao lâu?"

"Đừng để ý đến anh ấy. Đứng chán anh ấy sẽ vào thôi."

"Nhưng là. . . . . ." Bẹt bẹt miệng, Sở Thiến một bộ ủy khuất .

"Mẹ, chú ấy chính là cha con sao?" không đợi Sở Thiến lên tiếng, cậu bé ngồi bên cạnh không nhẫn nại được nữa liền hỏi.

"Mẹ, cha muốn đứng bên ngoài bao lâu nữa?"Cậu bé còn lại cũng lên tiếng.

"Tinh Nhã, tớ đói sắp chết rồi !"

"Mẹ, cha . . . . . ."

"Tinh Nhã . . . . . ."

Thở dài, Cổ Tinh Nhã cuối cùng cũng không chịu được đành phải bỏ từ báo đang đọc dở cuống đứng dậy.

"Ai! Tiểu động vật thật là khó hầu hạ!" Liễu Thuần Đình nói vu vơ.

Cổ Tinh Nhã hung hăng trừng mắt nhìn cô.

Liễu Thuần Đình không để ý tới ánh mắt cảnh cáo kia, ánh mắt đùa cợt đắc ý .

"Dì Sở, mẹ có con nuôi động vật sao?" Hai cậu bé khó hiểu hỏi .

"TinhNhã có nuôi sủng vật sao, thế nào mình lại không biết nhỉ? Thuần Đình, cậu có biết sao?" Tâm tư khó giải, Sở Thiến mang khuôn mặt nghi vấn.

Nhìn vẻ mặt nghi hoặc của ba người, Liễu Thuần Đình rốt cuộc nhịn không được ôm bụng cười cười to.

Cổ Tinh Nhã đi ra mở cửa. Trọng Suất Ngụy nghệt mặt nhìn cô.

"Anh vào đi!"

"Ân, nha!" Anh hơi giật mình vội trả lời. Vô ý thức theo cô vào nhà.

Vừa vào đến cửa, hình ảnh đầu tiên anh nhìn thấy là hai cậu bé trắng trẻo đáng yêu. Nhưng là. . . . . .Bọn chúng nhìn rất quen. . . . . .

Cổ Tinh Nhã ngồi xuống sofa cũng kéo Trọng Suất Ngụy ngồi theo.

"Hai con chào cha đi!" cô nhìn hai con nói.

Được mẹ đồng ý, hai anh em liền hướng Trọng Suất Ngụy đồng thanh chào.

"Cha !"

Trọng Suất Ngụy khó hiểu nhìn bọn chúng. Đột nhiên anh giật mình ngồi ngây tại chỗ. Đầu óc hoàn toàn trống rỗng………..

"Nhã nhi, chúng, bọn chúng. . . . . ." không dám khẳng định, chỉ biết quay sang Cổ Tinh Nhã chờ mong đáp án.

"Bọn chúng là con anh." cô bình tĩnh lên tiếng.

"Con anh?" Anh nghi ngờ hỏi lại.

"Hơn nữa là con ruột!" cô sợ anh không đủ rõ ràng, bổ sung thêm một câu.

"Ruột ? !" Anh kinh ngạc hét lên.

Con của cô là con của anh, hơn nữa lại là con ruột .

Đầu óc trống rỗng,Trọng Suất Ngụy trong mắt chỉ nhìn thấy hai cậu bé giống nhau như đúc đang nhìn anh mỉn cười.

cô thế nhưng vi anh sinh ra
<<1 ... 34567 ... 13>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT713/4767

pacman, rainbows, and roller s