Tiểu thuyết Khi Bảo Bối Yêu Bảo Bối
Lượt xem : |
sức lực nào.
Lai Lai: Cơm được rồi, ngồi dậy ăn một chút.
Hồ Hồ: Vẫn còn mệt lắm, anh bưng vào đây đi.
Lai Lai: Giờ vẫn mệt thì uống thuốc.
Hồ Hồ: Không cần, em nằm nghỉ một lát là được rồi.
Lai Lai: Em nằm cả ngày rồi, khó khắn lắm mới có cuối tuần rảnh rỗi, lãng phí như vậy.
Hồ Hồ: Người ta mệt thật mà.
Lai Lai, trầm tư chốc lát: Vốn định bảo em đi dạo phố, sau đó mua ít quần áo.
Hồ Hồ, ngồi bật dậy, rửa mặt, cả người bừng sáng: Vậy mau đi thôi, em khỏe rồi.
Lai Lai: …..
40. Khóc
Lai Lai: Em không yêu anh.
Hồ Hồ: Sao lại nói vậy?
Lai Lai: Em toàn vì anh ta mà rơi lệ, chưa từng vì anh mà khóc.
Yêu một người, đến tột cùng là khóc hay là cười đây?
41. Nếp nhăn
Lai Lai: Em đang làm gì vậy?
Hồ Hồ: Em đang massage mặt, chống được nếp nhăn.
Lai Lai: Xì, mặt của em, thêm nếp nhăn mới dễ nhìn hơn một chút!
Hồ Hồ: ….
42. Ngực
Hồ Hồ: XX nói nếu em ở bên anh ấy, anh ấy sẽ dùng tất cả sinh mạng của mình để yêu em.
Lai Lai: Hắn ta nhìn thấy ngực của em chưa?
Hồ Hồ: Chưa, mà cái này rất quan trọng sao?
Lai Lai: Lúc trước anh chưa thấy, cũng không ngờ tới vấn đề lại nghiệm trọng đến vậy.
43. Phim X
Lai Lai đảm nhận chức vụ ở Sở công an. Một ngày nọ, ở trên đường.
Người bán hàng rong, mon men đến gần, rón rén móc từ trong ngực ra mấy đĩa phim X: Mua mấy đĩa chứ?
Lai Lai ra vẻ đứng đắn đường hoàng, dùng ngón tay chỉ phù hiệu của mình: Không thấy sao?
Người bán hàng rong: Thấy chứ, các anh mới là người mua nhiều!
44. Đầu tư
Hồ Hồ: Lúc anh theo đuổi em tiêu tiền rất thoáng, sao giờ lại chắc thế?
Lai Lai: Em có thấy ai biết rõ ràng là đầu tư lỗ vốn còn cứ ném tiền vào không?
45. Coi thường
Chủ nhật, hai người cùng nhau ra ngoài. Buổi chiều, Lai Lai vội vã chạy về nhà, vọt vào thư phòng, khóa cửa.
Hồ Hồ bực mình, lo lắng, đập cửa thùm thụp: Anh trốn ở trong ý làm cái gì? Có phải làm chuyện khuất tất gì không?
Một lát sau, cửa hé ra một khe nhỏ, Lai Lai ghé đầu, căng thẳng nhìn ngó xung quanh: Shhh…, nói nhỏ chút, anh đang xem bóng đá.
Hồ Hồ: Xem bóng đá mà làm như đi ăn cắp vậy.
Lai Lai: Hôm nay là Trường Xuân Á Thái gặp Bắc Kinh Quốc An, em đừng có nói với ai anh xem Siêu cúp Trung Quốc, nếu không anh sẽ bị coi thường.
46. Chơi gái
Hồ Hồ: Lai Lai, anh thấy thế nào về những người đàn ông có vợ rồi mà còn ra ngoài chơi gái.
Lai Lai: Ngu vãi, ở nhà có miễn phí không dùng, còn ra ngoài mất tiền.
Đôi khi, ki bo cũng là việc tốt.
47. Lại là chơi gái
Lai Lai đi công tác, gọi điện về nhà.
Hồ Hồ: Nói, có làm chuyện gì có lỗi với em không?
Lai Lai: Tuyệt đối không có.
Hồ Hồ: Xí, là không nỡ bỏ tiền ra thôi, nếu có người trả tiền cho anh, không khéo anh còn dấu ‘củ cải đỏ’ mang đi theo ý chứ.
Lai Lai: Khốn, em không có việc gì lại đi bới móc gây chuyện hả?
48. Đại gia
Lai Lai: Anh tuyệt đối sẽ không ‘nuôi vợ hai’.
Hồ Hồ: Xí! Anh có bản lĩnh đó sao? Người ta ‘nuôi vợ hai’ đều là đại gia cả.
Phụ nữ, nhiều khi căn bản không thể nói lý.
49. Quà sinh nhật
Dịp sửa sang nhà cửa, trùng hợp có sinh nhật Hồ Hồ
Hồ Hồ: Năm nay anh định tặng em quà gì?
Lai Lai: Ừ, năm nay tặng em quà hơi đắt tiền, chắc khoảng hơn 1000 tệ.
Hồ Hồ, hai mắt sáng bừng: Không phải chứ, chúng ta sửa nhà, vốn cũng chẳng đủ tiền, anh còn tiêu nhiều tiền như vậy mua quà sinh nhật cho em, em rất cảm động!
Lai Lai: Không sao, cái này về sau ngày nào em cũng phải dùng, cho nên anh cảm thấy vẫn nên mua thứ tốt một chút. Nhất định phải mua hàng xịn.
Hồ Hồ, rưng rưng: Rốt cục là cái gì?
Lai Lai: Bồn cầu! Của hãng Macawa.
50. Yêu bao nhiêu
Hồ Hồ: Anh yêu em không?
Lai Lai: Yêu
Hồ Hồ: Yêu bao nhiêu?
Lai Lai: Rất yêu.
Hồ Hồ: Rất yêu là bao nhiêu?
Lai Lai: Rất yêu là vĩnh viễn nhiều hơn em tưởng gấp 10 lần.
Hồ Hồ vô cùng hài lòng.
51. Thích
Lai Lai: Anh thích tấm thảm này, em thì sao?
Hồ Hồ: Em cũng thích, có điều cái này là cái cuối cùng rồi, không có màu khác, nếu không em còn có thể được chọn.
Lai Lai: Em đã thích nó rồi thì là cái cuối cùng hay không, có được chọn cái khác hay không thì cũng chẳng sao mà?
Hồ Hồ: Nhỡ may còn cáo cái tốt hơn thì sao?
Lai Lai: Từ trước tới giờ anh chưa từng nghĩ đến cái tốt hơn, cái anh thích, chính là tốt nhất!
51. Lý do
Hồ Hồ: Anh thích thời tiết ở Vũ Hán không?
Lai Lai: Không thích, lúc nóng thì nóng chết mất, lúc lạnh thì lạnh phát điên.
Hồ Hồ: Anh thích đồ ăn Vũ Hán không?
Lai Lai: Không thích, không có dưa chua, các món ăn cũng kém xa vùng Đông Bắc, gạo cũng không ngon.
Hồ Hồ: Anh thích Vũ Hán không?
Lai Lai: Không thích, quá to, quá ồn ào, lại xô bồ.
Hồ Hồ: Vậy sao anh còn ở lại Vũ Hán?
Lai Lai: Không phải là còn có em sao!
52. Món lớn
Lai Lai: Em tiêu hoang lắm, sau này lấy nhau, để anh quản lý tiền nong.
Hồ Hồ: Thế nếu em muốn mua đồ thì làm sao?
Lai Lai: Món nhỏ cho em làm chủ, món lớn phải được anh đồng ý.
Hồ Hồ: Thế nào là món lớn?
Lai Lai: Từ 200 tệ trở lên!
53. Ăn cơm
Sau khi đi làm, Lai Lai đặc biệt thích gọi điện cho Hồ Hồ lúc ăn cơm.
Ngày thứ nhất.
Lai Lai: Đang làm gì vậy?
Hồ Hồ: Ăn cơm!
Lai Lai: Ừ, ăn phân đi.
Hồ Hồ: …..
Ngày thứ hai.
Lai Lai: Đang làm gì vậy?
Hồ Hồ: Ăn cơm!
Lai Lai: Ừ, ăn phân đi.
Hồ Hồ: …..
Ngày thứ ba, thứ tư ….
Ngày thứ năm.
Lai Lai: Đang làm gì vậy?
Hồ Hồ: Ăn phân!
Lai Lai: ….
54. Trúng thưởng
Lai Lai: Bà xã, anh trúng thưởng rồi!
Hồ Hồ: Không phải chứ?
Lai Lai: Thật đấy, vừa nhận được tin nhắn xong, Tencent nhắn đến.
Hồ Hồ: Đồ ngốc, lừa đảo đấy.
Lai Lai: Sao lại như vậy được? Em xem này, anh thấy cái này là thật đấy! Chỉ mất 1000 tệ là đổi được laptop Samsung.
Hồ Hồ: Chắc chắn là lừa đảo, nếu anh không tin thì gọi điện đến Tencent hỏi thử xem.
Lai Lai: Vậy em gọi đi!
Hồ Hồ: Không phải em tin trúng thưởng, ai tin người đấy gọi, em chẳng dại gì tự mình làm xấu mặt.
Lai Lai: Gọi đi, chuyện mất mặt này nhất định là phụ nữ phải làm.
Bất đắc dĩ Hồ Hồ phải gọi điện hỏi, cô gái nhân viên tổng đài dùng giọng nói ngọt ngào nói với Hồ Hồ về sau tuyệt đối không nên tin loại chuyện như thế này.
(Tecent: tên một nhà cung cấp dịch vụ viễn thông của TQ, công ty này sáng lập nên QQ thì phải ^__^)
55. Euro Cup
Lai Lai một năm có 20 ngày phép.
Lai Lai: Anh vốn đã tính kĩ rồi, tháng 6 nghỉ phép, xem Euro Cup thoải mái. Thế mà vì kết hôn với em, tháng 5 đã nghỉ hết phép rồi.
Hồ Hồ: Cái đó rất bình thường mà.
Lai Lai, vô cùng đau đớn: Em có biết không hả, Euro Cup 4 năm mới có 1 lần đấy.
Hồ Hồ: Khốn kiếp, vợ, anh cả đời cưới có 1 lần thôi đấy!
56. Không có trách nhiệm
Hồ Hồ: Ông xã, bỏ củ cải đỏ ra cho em nhéo một cái.
Lai Lai: Không cho!
Hồ Hồ: Sao lại không cho?
Lai Lai: Lần nào em cũng nhéo cho củ cải đỏ to lên rồi lại bỏ mặc, thật không có trách nhiệm gì cả!
57. Yêu quê hương
Lai Lai vô cùng yêu quê hương Đông Bắc của anh ấy. Trong mắt anh, trăng Đông Bắc bao giờ cũng tròn hơn hẳn trăng Hồ Bắc.
Lai Lai: Đậu Hồ Bắc không ngon, quá cứng, đậu Đông Bắc của bọn anh vẫn ngon hơn. Gạo Hồ Bắc không ngon, vẫn là gạo Đông Bắc của bọn anh ngon hơn. Tính khí người Hồ Bắc không tốt, vẫn là người Đông Bắc thoải mái hơn.
…..
Một ngày nọ, Hồ Hồ đang tắm.
Lai Lai: Khốn, người Hồ Bắc bọn em đến cả rốn cũng không đẹp bằng người Đông Bắc.
58. Ai đáng tiền
Ngày nào đó, hai người cãi nhau.
Hồ Hồ: Li hôn! Tôi muốn anh bồi thường tuổi thanh xuân cho tôi.
Lai Lai: Tại sao?
Hồ Hồ: Thời gian đẹp nhất đời người con gái của tôi đã bị anh lãng phí, còn tấm thân xử nữ của tôi cũng bị anh làm ô uế.
Lai Lai: Tôi cũng vậy! Chẳng lẽ thân xử nam không đáng tiền sao?
59. Quần áo mới
Hồ Hồ mặc bộ quần áo mới, bó sát người.
Hồ Hồ: Ông xã, đẹp không?
Lai Lai: Khoe mẽ cái gì, bụng còn to hơn cả ngực!
60. Đừng có gọi anh
Lúc yêu nhau, Hồ Hồ kéo Lai Lai đến studio chụp ảnh tình nhân.
Thay quần áo, ngồi pose ảnh. Lăn lộn mất cả ngày trời.
Lai Lai: Mẹ kiếp, lần sau đừng có lôi anh đi làm mấy cái trò này, biết chưa?
Hồ Hồ: Không được, sau này còn phải chụp ảnh cưới!
Lai Lai: Thế em đi mà chụp, nhưng ngàn vạn lần đừng có gọi anh.
61. Thục nữ
Bền ngoài, Hồ Hồ có tiếng là một thục nữ.
Hồ Hồ: Ông xã, mọi người đều nói em là một thục nữ, con gái nhà lành.
Lai Lai: Anh nhận ra từ lâu rồi, nhất là cái lần em cậy gỉ mũi còn bắn cả vào màn hình TV.
62. Ca thán
Liên tục đi dự đám cưới mấy cô bạn hồi học cấp III, Hồ Hồ về nhà ca thán như sau:
Điểm số thi tốt nghiệp cấp III của mấy đứa đó tỷ lệ nghịch với tiền lương chồng chúng nó kiếm được hàng năm!
Bạn A, hơn 200 điểm, học trung cấp, tìm một anh chồng một năm kiếm được hơn 30 vạn.
Bạn B, hơn 300 điểm, học cao đẳng, tìm được anh chồng một năm kiếm được hơn 20 vạn.
Bạn C, hơn 400 điểm, học một trường hạng 3, lấy anh chồng một năm kiếm được hơn 10 vạn tệ.
Hồ Hồ, hơn 500 điểm, học trường top đầu, thạc sĩ, lấy anh chồng mà căn bản chẳng biết cái gì gọi là ‘tiền lương một năm’.
(ở đây có đề cập đến các loại bằng cấp ở TQ, để cho dễ hình dung, mình quy đổi ra bằng cấp kiểu VN)
63. To nhỏ
Hồ Hồ: Lai Lai, đến năm bao nhiêu tuổi anh phát hiện ra củ cải đỏ của anh đã hớn giống như bây giờ?
Lai Lai, vô cùng đắc ý: Lớp 6 đã như bây giờ rồi.
Hồ Hồ: Thật đáng thương, bao nhiêu năm mà chẳng lớn thêm được tẹo nào, chả trách lại nhỏ như vậy.
64. Bị cước
Hồ Hồ: Bị cước thật khó chịu, vừa đỏ vừa sưng, lại còn ngứa nữa.
Lai Lai: Cái này anh từng bị rồi?
Hồ Hồ: Thế á? Anh bị rồi á?
Lai Lai: Ừ, mấu chốt là chỗ bị cước không được hay cho lắm.
Hồ Hồ: Không phải bị trên mặt chứ?
Lai Lai: Trên mặt còn đỡ, mẹ kiếp, bị ở ‘cậu bé; của ông đây.
Hồ Hồ: Ha ha, không phải chứ, ở Đông Bắc lạnh thật đấy, em từng nghe nói lạnh đông chân đông tay đông cả mặt, vẫn chưa nghe nói đông cả chỗ đó.
Lai Lai: Khốn, có năm vào mùa đông, lúc ở bên ngoài ông đây lôi ra đi tiểu, khi về thì đã thấy bị cước rồi.
65. Bị mắng
Lai Lai: Con người em vừ
QUAY LẠILai Lai: Cơm được rồi, ngồi dậy ăn một chút.
Hồ Hồ: Vẫn còn mệt lắm, anh bưng vào đây đi.
Lai Lai: Giờ vẫn mệt thì uống thuốc.
Hồ Hồ: Không cần, em nằm nghỉ một lát là được rồi.
Lai Lai: Em nằm cả ngày rồi, khó khắn lắm mới có cuối tuần rảnh rỗi, lãng phí như vậy.
Hồ Hồ: Người ta mệt thật mà.
Lai Lai, trầm tư chốc lát: Vốn định bảo em đi dạo phố, sau đó mua ít quần áo.
Hồ Hồ, ngồi bật dậy, rửa mặt, cả người bừng sáng: Vậy mau đi thôi, em khỏe rồi.
Lai Lai: …..
40. Khóc
Lai Lai: Em không yêu anh.
Hồ Hồ: Sao lại nói vậy?
Lai Lai: Em toàn vì anh ta mà rơi lệ, chưa từng vì anh mà khóc.
Yêu một người, đến tột cùng là khóc hay là cười đây?
41. Nếp nhăn
Lai Lai: Em đang làm gì vậy?
Hồ Hồ: Em đang massage mặt, chống được nếp nhăn.
Lai Lai: Xì, mặt của em, thêm nếp nhăn mới dễ nhìn hơn một chút!
Hồ Hồ: ….
42. Ngực
Hồ Hồ: XX nói nếu em ở bên anh ấy, anh ấy sẽ dùng tất cả sinh mạng của mình để yêu em.
Lai Lai: Hắn ta nhìn thấy ngực của em chưa?
Hồ Hồ: Chưa, mà cái này rất quan trọng sao?
Lai Lai: Lúc trước anh chưa thấy, cũng không ngờ tới vấn đề lại nghiệm trọng đến vậy.
43. Phim X
Lai Lai đảm nhận chức vụ ở Sở công an. Một ngày nọ, ở trên đường.
Người bán hàng rong, mon men đến gần, rón rén móc từ trong ngực ra mấy đĩa phim X: Mua mấy đĩa chứ?
Lai Lai ra vẻ đứng đắn đường hoàng, dùng ngón tay chỉ phù hiệu của mình: Không thấy sao?
Người bán hàng rong: Thấy chứ, các anh mới là người mua nhiều!
44. Đầu tư
Hồ Hồ: Lúc anh theo đuổi em tiêu tiền rất thoáng, sao giờ lại chắc thế?
Lai Lai: Em có thấy ai biết rõ ràng là đầu tư lỗ vốn còn cứ ném tiền vào không?
45. Coi thường
Chủ nhật, hai người cùng nhau ra ngoài. Buổi chiều, Lai Lai vội vã chạy về nhà, vọt vào thư phòng, khóa cửa.
Hồ Hồ bực mình, lo lắng, đập cửa thùm thụp: Anh trốn ở trong ý làm cái gì? Có phải làm chuyện khuất tất gì không?
Một lát sau, cửa hé ra một khe nhỏ, Lai Lai ghé đầu, căng thẳng nhìn ngó xung quanh: Shhh…, nói nhỏ chút, anh đang xem bóng đá.
Hồ Hồ: Xem bóng đá mà làm như đi ăn cắp vậy.
Lai Lai: Hôm nay là Trường Xuân Á Thái gặp Bắc Kinh Quốc An, em đừng có nói với ai anh xem Siêu cúp Trung Quốc, nếu không anh sẽ bị coi thường.
46. Chơi gái
Hồ Hồ: Lai Lai, anh thấy thế nào về những người đàn ông có vợ rồi mà còn ra ngoài chơi gái.
Lai Lai: Ngu vãi, ở nhà có miễn phí không dùng, còn ra ngoài mất tiền.
Đôi khi, ki bo cũng là việc tốt.
47. Lại là chơi gái
Lai Lai đi công tác, gọi điện về nhà.
Hồ Hồ: Nói, có làm chuyện gì có lỗi với em không?
Lai Lai: Tuyệt đối không có.
Hồ Hồ: Xí, là không nỡ bỏ tiền ra thôi, nếu có người trả tiền cho anh, không khéo anh còn dấu ‘củ cải đỏ’ mang đi theo ý chứ.
Lai Lai: Khốn, em không có việc gì lại đi bới móc gây chuyện hả?
48. Đại gia
Lai Lai: Anh tuyệt đối sẽ không ‘nuôi vợ hai’.
Hồ Hồ: Xí! Anh có bản lĩnh đó sao? Người ta ‘nuôi vợ hai’ đều là đại gia cả.
Phụ nữ, nhiều khi căn bản không thể nói lý.
49. Quà sinh nhật
Dịp sửa sang nhà cửa, trùng hợp có sinh nhật Hồ Hồ
Hồ Hồ: Năm nay anh định tặng em quà gì?
Lai Lai: Ừ, năm nay tặng em quà hơi đắt tiền, chắc khoảng hơn 1000 tệ.
Hồ Hồ, hai mắt sáng bừng: Không phải chứ, chúng ta sửa nhà, vốn cũng chẳng đủ tiền, anh còn tiêu nhiều tiền như vậy mua quà sinh nhật cho em, em rất cảm động!
Lai Lai: Không sao, cái này về sau ngày nào em cũng phải dùng, cho nên anh cảm thấy vẫn nên mua thứ tốt một chút. Nhất định phải mua hàng xịn.
Hồ Hồ, rưng rưng: Rốt cục là cái gì?
Lai Lai: Bồn cầu! Của hãng Macawa.
50. Yêu bao nhiêu
Hồ Hồ: Anh yêu em không?
Lai Lai: Yêu
Hồ Hồ: Yêu bao nhiêu?
Lai Lai: Rất yêu.
Hồ Hồ: Rất yêu là bao nhiêu?
Lai Lai: Rất yêu là vĩnh viễn nhiều hơn em tưởng gấp 10 lần.
Hồ Hồ vô cùng hài lòng.
51. Thích
Lai Lai: Anh thích tấm thảm này, em thì sao?
Hồ Hồ: Em cũng thích, có điều cái này là cái cuối cùng rồi, không có màu khác, nếu không em còn có thể được chọn.
Lai Lai: Em đã thích nó rồi thì là cái cuối cùng hay không, có được chọn cái khác hay không thì cũng chẳng sao mà?
Hồ Hồ: Nhỡ may còn cáo cái tốt hơn thì sao?
Lai Lai: Từ trước tới giờ anh chưa từng nghĩ đến cái tốt hơn, cái anh thích, chính là tốt nhất!
51. Lý do
Hồ Hồ: Anh thích thời tiết ở Vũ Hán không?
Lai Lai: Không thích, lúc nóng thì nóng chết mất, lúc lạnh thì lạnh phát điên.
Hồ Hồ: Anh thích đồ ăn Vũ Hán không?
Lai Lai: Không thích, không có dưa chua, các món ăn cũng kém xa vùng Đông Bắc, gạo cũng không ngon.
Hồ Hồ: Anh thích Vũ Hán không?
Lai Lai: Không thích, quá to, quá ồn ào, lại xô bồ.
Hồ Hồ: Vậy sao anh còn ở lại Vũ Hán?
Lai Lai: Không phải là còn có em sao!
52. Món lớn
Lai Lai: Em tiêu hoang lắm, sau này lấy nhau, để anh quản lý tiền nong.
Hồ Hồ: Thế nếu em muốn mua đồ thì làm sao?
Lai Lai: Món nhỏ cho em làm chủ, món lớn phải được anh đồng ý.
Hồ Hồ: Thế nào là món lớn?
Lai Lai: Từ 200 tệ trở lên!
53. Ăn cơm
Sau khi đi làm, Lai Lai đặc biệt thích gọi điện cho Hồ Hồ lúc ăn cơm.
Ngày thứ nhất.
Lai Lai: Đang làm gì vậy?
Hồ Hồ: Ăn cơm!
Lai Lai: Ừ, ăn phân đi.
Hồ Hồ: …..
Ngày thứ hai.
Lai Lai: Đang làm gì vậy?
Hồ Hồ: Ăn cơm!
Lai Lai: Ừ, ăn phân đi.
Hồ Hồ: …..
Ngày thứ ba, thứ tư ….
Ngày thứ năm.
Lai Lai: Đang làm gì vậy?
Hồ Hồ: Ăn phân!
Lai Lai: ….
54. Trúng thưởng
Lai Lai: Bà xã, anh trúng thưởng rồi!
Hồ Hồ: Không phải chứ?
Lai Lai: Thật đấy, vừa nhận được tin nhắn xong, Tencent nhắn đến.
Hồ Hồ: Đồ ngốc, lừa đảo đấy.
Lai Lai: Sao lại như vậy được? Em xem này, anh thấy cái này là thật đấy! Chỉ mất 1000 tệ là đổi được laptop Samsung.
Hồ Hồ: Chắc chắn là lừa đảo, nếu anh không tin thì gọi điện đến Tencent hỏi thử xem.
Lai Lai: Vậy em gọi đi!
Hồ Hồ: Không phải em tin trúng thưởng, ai tin người đấy gọi, em chẳng dại gì tự mình làm xấu mặt.
Lai Lai: Gọi đi, chuyện mất mặt này nhất định là phụ nữ phải làm.
Bất đắc dĩ Hồ Hồ phải gọi điện hỏi, cô gái nhân viên tổng đài dùng giọng nói ngọt ngào nói với Hồ Hồ về sau tuyệt đối không nên tin loại chuyện như thế này.
(Tecent: tên một nhà cung cấp dịch vụ viễn thông của TQ, công ty này sáng lập nên QQ thì phải ^__^)
55. Euro Cup
Lai Lai một năm có 20 ngày phép.
Lai Lai: Anh vốn đã tính kĩ rồi, tháng 6 nghỉ phép, xem Euro Cup thoải mái. Thế mà vì kết hôn với em, tháng 5 đã nghỉ hết phép rồi.
Hồ Hồ: Cái đó rất bình thường mà.
Lai Lai, vô cùng đau đớn: Em có biết không hả, Euro Cup 4 năm mới có 1 lần đấy.
Hồ Hồ: Khốn kiếp, vợ, anh cả đời cưới có 1 lần thôi đấy!
56. Không có trách nhiệm
Hồ Hồ: Ông xã, bỏ củ cải đỏ ra cho em nhéo một cái.
Lai Lai: Không cho!
Hồ Hồ: Sao lại không cho?
Lai Lai: Lần nào em cũng nhéo cho củ cải đỏ to lên rồi lại bỏ mặc, thật không có trách nhiệm gì cả!
57. Yêu quê hương
Lai Lai vô cùng yêu quê hương Đông Bắc của anh ấy. Trong mắt anh, trăng Đông Bắc bao giờ cũng tròn hơn hẳn trăng Hồ Bắc.
Lai Lai: Đậu Hồ Bắc không ngon, quá cứng, đậu Đông Bắc của bọn anh vẫn ngon hơn. Gạo Hồ Bắc không ngon, vẫn là gạo Đông Bắc của bọn anh ngon hơn. Tính khí người Hồ Bắc không tốt, vẫn là người Đông Bắc thoải mái hơn.
…..
Một ngày nọ, Hồ Hồ đang tắm.
Lai Lai: Khốn, người Hồ Bắc bọn em đến cả rốn cũng không đẹp bằng người Đông Bắc.
58. Ai đáng tiền
Ngày nào đó, hai người cãi nhau.
Hồ Hồ: Li hôn! Tôi muốn anh bồi thường tuổi thanh xuân cho tôi.
Lai Lai: Tại sao?
Hồ Hồ: Thời gian đẹp nhất đời người con gái của tôi đã bị anh lãng phí, còn tấm thân xử nữ của tôi cũng bị anh làm ô uế.
Lai Lai: Tôi cũng vậy! Chẳng lẽ thân xử nam không đáng tiền sao?
59. Quần áo mới
Hồ Hồ mặc bộ quần áo mới, bó sát người.
Hồ Hồ: Ông xã, đẹp không?
Lai Lai: Khoe mẽ cái gì, bụng còn to hơn cả ngực!
60. Đừng có gọi anh
Lúc yêu nhau, Hồ Hồ kéo Lai Lai đến studio chụp ảnh tình nhân.
Thay quần áo, ngồi pose ảnh. Lăn lộn mất cả ngày trời.
Lai Lai: Mẹ kiếp, lần sau đừng có lôi anh đi làm mấy cái trò này, biết chưa?
Hồ Hồ: Không được, sau này còn phải chụp ảnh cưới!
Lai Lai: Thế em đi mà chụp, nhưng ngàn vạn lần đừng có gọi anh.
61. Thục nữ
Bền ngoài, Hồ Hồ có tiếng là một thục nữ.
Hồ Hồ: Ông xã, mọi người đều nói em là một thục nữ, con gái nhà lành.
Lai Lai: Anh nhận ra từ lâu rồi, nhất là cái lần em cậy gỉ mũi còn bắn cả vào màn hình TV.
62. Ca thán
Liên tục đi dự đám cưới mấy cô bạn hồi học cấp III, Hồ Hồ về nhà ca thán như sau:
Điểm số thi tốt nghiệp cấp III của mấy đứa đó tỷ lệ nghịch với tiền lương chồng chúng nó kiếm được hàng năm!
Bạn A, hơn 200 điểm, học trung cấp, tìm một anh chồng một năm kiếm được hơn 30 vạn.
Bạn B, hơn 300 điểm, học cao đẳng, tìm được anh chồng một năm kiếm được hơn 20 vạn.
Bạn C, hơn 400 điểm, học một trường hạng 3, lấy anh chồng một năm kiếm được hơn 10 vạn tệ.
Hồ Hồ, hơn 500 điểm, học trường top đầu, thạc sĩ, lấy anh chồng mà căn bản chẳng biết cái gì gọi là ‘tiền lương một năm’.
(ở đây có đề cập đến các loại bằng cấp ở TQ, để cho dễ hình dung, mình quy đổi ra bằng cấp kiểu VN)
63. To nhỏ
Hồ Hồ: Lai Lai, đến năm bao nhiêu tuổi anh phát hiện ra củ cải đỏ của anh đã hớn giống như bây giờ?
Lai Lai, vô cùng đắc ý: Lớp 6 đã như bây giờ rồi.
Hồ Hồ: Thật đáng thương, bao nhiêu năm mà chẳng lớn thêm được tẹo nào, chả trách lại nhỏ như vậy.
64. Bị cước
Hồ Hồ: Bị cước thật khó chịu, vừa đỏ vừa sưng, lại còn ngứa nữa.
Lai Lai: Cái này anh từng bị rồi?
Hồ Hồ: Thế á? Anh bị rồi á?
Lai Lai: Ừ, mấu chốt là chỗ bị cước không được hay cho lắm.
Hồ Hồ: Không phải bị trên mặt chứ?
Lai Lai: Trên mặt còn đỡ, mẹ kiếp, bị ở ‘cậu bé; của ông đây.
Hồ Hồ: Ha ha, không phải chứ, ở Đông Bắc lạnh thật đấy, em từng nghe nói lạnh đông chân đông tay đông cả mặt, vẫn chưa nghe nói đông cả chỗ đó.
Lai Lai: Khốn, có năm vào mùa đông, lúc ở bên ngoài ông đây lôi ra đi tiểu, khi về thì đã thấy bị cước rồi.
65. Bị mắng
Lai Lai: Con người em vừ
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu60/5776