XtGem Forum catalog
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết - Lần Cầu Hôn Thứ Hai - chương 4

Lượt xem :

Đây là một vũ hội hóa trang, mọi người đeo những chiếc mặt nạ rực rỡ, che dấu khuôn mặt và nội tâm của mình.
Những ánh mắt mê ly, trắng trợn dưới ánh đèn, trai thanh gái lịch tự do tán tỉnh, không còn để ý đến nhứng định kiến xã hội.
Uông Ngữ Đạt mặc quần áo do khách sạn chuẩn bị cho, chiếc mặt nạ màu trắng che lấp khuôn mặt thanh tú, những đường viền hoa lệ hoa đi kèm với cặp lông chim xoã tung, che mất nửa khuôn mặt, lộ ra một đôi mắt đen thâm thúy linh động, như một vì sao rơi lầm xuống thế gian, tươi cười động lòng người, lại ẩn chứa khí chất ưu thương khó có thể hình dung.
Cô đứng yên lặng một mình trong góc, cự tuyệt những người đàn ông nhiệt tình mời khiêu vũ, ánh mắt nhìn chăm chú xung quanh.
Vũ hội hóa trang do bộ phận văn hoá của công ty chủ sự, khách mời đến đều là những nhân vật cấp cao quan trọng của giới giải trí, đương nhiên cũng không thiếu các ngôi sao, người người tỉ mỉ giả trang, ganh đua sắc đẹp.
Bất kể là âm nhạc, ẩm thực, tiết mục biểu diễn, khắp nơi đều tràn đầy không khí điên cuồng, mọi người bưng ly rượu trên tay, hoặc nói cười dốc uống, hoặc ôm ấp lấy nhau, nhảy theo nhịp điệu mãnh liệt, gợi cảm.
Vừa đến nơi, Thái Duệ An đã bị lây nhiễm bầu không khí cuồng hoan, anh là người rất thích những buổi party náo nhiệt, nghe thấy tiếng nhạc cuồng dã, tế bào vũ đạo toàn thân đều hưng phấn mà kêu gào.
“Em không khiêu vũ sao?” Anh lại mời Uông Ngữ Đạt .
Cô lắc đầu.”Không được, em nói với anh rồi, em phải quan sát để làm việc.”
“Vừa chơi đùa vừa làm việc cũng được mà, làm gì cố chấp vậy?”
“Không sao, anh cứ đi đi. Nơi này có không ít mỹ nữ mà, bản năng háo sắc của anh chắc đã được đánh thức hả?”
“Xem em nói anh thành công tử phong lưu kìa (Play Boy).” Anh làm bộ không vui nhíu mày.”Anh không phải đã nói rất nhiều lần rồi sao? Không phải anh phong lưu, mà là ——”
“Trời sinh đã khiến người ta thích, không làm khác được.” Cô hài hước tiếp lời, nở nụ cười.”Em biết anh mị lực siêu quần, anh không cần nhắc lại, OK?”
“Nếu vậy, sao en không yêu anh?” Uống vào tí rượu, Thái Duệ An bạo dạn lên, một tay nâng cằm cô, nửa thật nửa giả hỏi.
Cô tưởng anh hay nói giỡn, cười chải tóc.”Anh đừng đùa!”
“Anh không đùa, anh nói thật.” Anh lên giọng.
“Anh đi khiêu vũ đi! Bên kia có một mỹ nữ vẫn vụng trộm nhìn anh kìa.”
Anh thở dài, sửa sang lại mặt nạ.”Ai?”
“Hướng 10 giờ, cô gái mặc lễ phục đỏ, mặt nạ cắm lông chim màu đen, thấy không?”
“Thấy.” Một tiếng huýt sáo tán thưởng.”Dáng người thoạt nhìn rất chuẩn.”
“Chảy nước miếng hả?” Cô thúc giục.”Còn không mau qua đó mời người ta khiêu vũ?”
“Vậy còn em?” Thái Duệ An quan tâm hỏi.
“Em không sao .” Cô ngọt ngào giương môi.”Em ở đây uống sâm banh, quan sát cuộc sống muôn màu.”
“Vậy chúc em tìm thấy linh cảm!” Thái Duệ An cũng không miễn cưỡng cô, tự thân tìm thú vui.
Uông Ngữ Đạt nhìn theo anh, lại thấy bồi bàn mang mâm tới, lấy một ly sâm banh, hé miệng uống, ánh mắt lưu chuyển.
Uống hết ly, cô mới bừng tỉnh đại ngộ, hoá ra mình đang tìm một người, nghe nói đêm nay cũng sẽ xuất hiện.
Viên Thiếu Tề.
Anh ở đâu?
Cô hận bản thân chú ý tới anh, lại không thể ngăn cản cứ hoài tìm kiếm, nếu quả thật như vị quản lí kia nói, anh sẽ cùng với thiên kim của chủ tịch tập đoàn Xuân Duyệt đi cùng nhau, vậy cô muốn nhìn một chút, hai người bọn họ đứng chung một chỗ sẽ có quần anh tụ hội đến cỡ nào.
“Ngươi là đồ ngốc sao? Uông Ngữ Đạt, cũng không phải ngươi chưa từng nhìn thấy——” Cô thì thào quở trách bản thân.
Gặp lại chồng cũ là tại bữa tiệc sinh nhật Lưu Hiểu Tuyên, sau cũng từng ở văn phòng anh đụng độ vị kiều nữ danh giá đó, cô sao phải tự làm khổ nhìn lại một lần nữa?
“Nghe được tin gì chưa? Tân nhậm phó tổng giám đốc tập đoàn Xuân Duyệt còn rất trẻ tuổi, hơn nữa ngoại hình khá tốt.” Bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một giọng nữ nũng nịu giòn rã.
“Ừ, tôi biết rồi, lần trước ở Xuân Duyệt bên Đài Bắc có nhìn thấy anh ấy.” Một người phụ nữ khác trả lời.
“Cô nhìn thấy rồi? Anh ta thế nào? Rất tuấn tú à?”
“Tuấn tú , chẳng qua. . . . . .”
“Làm sao?”
“Người ta đang cùng thiên kim của chủ tịch kết giao, có tuấn tú thì cũng làm thế nào được? Không thể tiếp cận!”
“Chậc, tiếc quá.”
” Đàn ông vừa tài hoa vừa tuấn tú như vậy, không thể lãng phí thời gian kết giao với những người phụ nữ bình thường, bạn tôi bảo, chủ tịch Lưu đề bạt anh ta làm phó tổng giám đốc, là có ý bồi dưỡng anh ta làm người nối nghiệp tương lai, dù sao cũng là con rể tương lai thôi!”
“Nói như vậy bọn họ sẽ kết hôn?”
“Hẳn là vậy.”
“Oa. . . . . .”
Hai cô gái sau lưng còn buôn những chuyện gì, Uông Ngữ Đạt đã vô tâm nghe, suy nghĩ của cô lung tung, như một cuộn len rối loạn.
Thiếu Tề sẽ kết hôn cùng Lưu Hiểu Tuyên.
Cô không biết vì sao mình lại cảm thấy bất ngờ, đây không phải là điều đương nhiên sao? Chồng cũ của cô không phải là loại đàn ông hay đùa bỡn tình cảm, kết giao với một cô gái, dĩ nhiên là có dụng ý tiến tới hôn nhân cùng đối phương.
Huống chi điều kiện của đối phương rất tốt, các phương diện đều xuất sắc.
Cô nên chúc phúc cho anh. . . . . . Uông Ngữ Đạt cô đơn nghĩ, nhẹ nhàng xoay người, hướng cửa sổ sát đất đi đến. Ngoài cửa sổ là một mỏm đá phiến sạch sẽ dẫn đến bờ cát bạc, cô nhìn ánh trăng trên biển, nghe tiếng sóng như khóc như tỏ lòng.
Ngay lúc sắp bước ra bên ngoài, một cánh tay hữu lực thình lình bắt lấy cổ tay trắng nõn của cô từ phía sau.
Cô ngạc nhiên ngoái đầu lại nhìn, là một người đàn ông cao ngất.
Anh mang một chiếc mặt nạ với hoa văn đơn giản, viền quanh một đôi mắt thâm thúy thần bí sâu thẳm, sống mũi rất cao, trên môi là một nụ cười như có như không.
Anh phong độ đứng trước cô, chỉ dùng một ánh mắt đã khiêu khích trái tim cô không ổn định.
“Tiểu thư, có thể mời cô khiêu vũ không?” Anh mở miệng mời, giọng nói thoáng khàn khàn, bao hàm ý vị dụ dỗ.
Tâm thần cô mê loạn.”Tôi. . . . . . không muốn khiêu vũ.”
“Cô sẽ muốn.” Anh ung dung cười, cánh tay đưa thẳng, chuẩn xác ôm cô vào lồng ngực của mình, khoá chặt ánh nhìn của cô, anh khí mà mạnh mẽ.
Cô phát hiện mình rất khó phát ra tiếng kháng nghị, môi anh đào thoáng mở .”Tôi nói là không muốn. . . . . .”
“Đây là vũ hội hàng năm.” Anh cúi đầu, trêu chọc bên tai cô.”Ít nhất cũng nên khiêu vũ với tôi một bài chứ?”
Giọng nói như lời ma chú dịu dàng uyển chuyển lại ngọt ngào, khiến cô toàn thân sợ run, thân thể mềm mại mềm yếu, cô không tự chủ trương môi.
“. . . . . . Được.”
Anh biết cô là ai.
Anh cũng biết, cô đã nhận ra mình.
Bọn họ đeo mặt nạ, che dấu thân phận thật, vì có mặt nạ, bọn họ có thể làm bộ không nhận ra nhau, bước vào một trò chơi nguy hiểm giữa nam và nữ.
Âm nhạc chầm chậm vang lên, DJ đổi sang một bài khiêu vũ dịu nhẹ.
Anh nhẹ nhàng ôm eo nhỏ của cô, ánh mắt sâu thẳm vẫn dừng lại trên mặt cô, chưa từng rời đi.
” Bạn trai của cô đâu? Sao lại để cô cô đơn một mình?” Anh thấp giọng hỏi.
“Vậy còn anh?” Cô không đáp hỏi lại.”Sao lại bỏ bạn gái?”
“Cô ấy đi khiêu vũ với bạn.”
“Của tôi cũng thế.”
“Khác chứ. Bạn gái tôi thích làm đoá hoa, hưởng thụ cảm giác sao vây quanh trăng, cho nên tôi để cô ấy khiêu vũ với người khác, bạn trai cô lại đi chơi đùa, bỏ cô vắng vẻ một bên.”
“Hình như. . . . . . anh đang phê phán bạn trai tôi.”
“Chẳng lẽ cô không oán giận anh ta sao?”
“Không biết, anh ấy vui vẻ là được rồi.”
Ngữ khí bình thản của cô chọc giận anh, cánh tay phút chốc kềm chặt, để cô càng dựa sát trong ngực mình.”Cô dung túng cho anh ta như vậy càng khiến anh ta không để ý đến cô.”
Cô không bất mãn mỉm cười.
“Anh ta không thích hợp với cô.” Ánh mắt bức người.
Cô rùng mình, bướng bỉnh xoay mình, không biết vô tình hay cố ý mà nụ cười càng nở rộ trên miệng.”Mắc mớ gì tới anh? Tiên sinh.”
Anh xuất thần nhìn cô chân thành cười, suy nghĩ trong lòng cuồn cuộn xúc động, cơ hồ muốn gọi tên cô, nhưng một khi đó, vở kịch này sẽ trở về hiện thực.
Anh luyến tiếc.
Từ lần chia tay không vui trước ở nhà hàng xoay tròn, đã một thời gian anh không thấy cô, vì không khống chế nổi khát vọng trong lòng, anh mới ám chỉ cho quản lý Lâm cũng mời cô tới tham gia vũ hội hóa trang này, anh hi vọng nhìn thấy cô, chỉ cần nhìn từ xa cũng được.
Nhưng ước muốn lại không chỉ có thể, một khi thấy bóng hình xinh đẹp của cô, anh lại mong được cùng cô nói chuyện, cùng cô khiêu vũ, anh mong có thể ôm chặt cô trong lòng, không cho cô rời đi.
Anh điên rồi.
Rõ ràng nên cách xa cô một chút . . . . . . Khúc khiêu vũ hoàn thành, cô thoáng lui về phía sau, chừa ra một khoảng cách giữa hai người.”Anh nên trở về với bạn gái.”
“Khiêu vũ với tôi một bài nữa.” Anh cường ngạnh yêu cầu.
“Hình như vậy không tốt lắm?” Cô trào phúng mím môi.”Tôi không muốn gánh vác tội danh giành bạn trai của người khác.”
Anh nhìn cô, ngón cái khiêu khích mơn trớn cánh môi mềm mại.”Cô mở mồm ra nhất định phải nói mấy lời này sao?”
Wap đọc truyện tình yêu online

Tim cô chợt ngừng, chờ một lát, mới tìm thấy tiếng nói.”Tôi cũng chỉ muốn tốt thôi. Nhanh đi dỗ cô ấy đi, nếu không cô ấy lại tưởng anh không coi trọng mình.”
Anh nghe ra vị chua trong lời nói của cô, mày kiếm giương lên.”Cô ghen?”
“Cái gì?” Cô lồng lên.
Anh ôm eo cô, lại một lần nữa ghì cô trong ngực.”Cô không thích cô gái khác làm nũng vơi tôi?”
Câu hỏi ý vị thâm trường, đổi lấy lại là một sự im lặng, cô không cho anh một đáp án minh bạch, thời gian càng lâu càng khiến lòng anh gấp gáp như bị lăng trì.
Làm ơn, hãy thừa nhận đi! Anh muốn nghe một tiếng Ừ của cô, chỉ cần cô nhẹ nhàng gật đầu, anh có thể, anh có thể. . . . . . có thể làm sao?
Anh đột nhiên ngơ ngẩn, ngay cả suy nghĩ phức tạp của mình như thế nào cũng không rõ.
“Tiên sinh, không phải anh đang quá tự đề cao sao?” Cuối cùng cô cũng mở miệng, lại không lưu tình chút nào đâm đau anh.”Chúng ta chỉ là hai người xa lạ bèo nước gặp nhau, không có liên quan ——”
Đừng nói nữa!
Anh dùng miệng mình, ngăn chặn cặp môi son của cô, đầu lưỡi tự nhấm nháp nỗi hoang mang lo sợ, trừng phạt cô, cũng trừng phạt chính mình.
Anh mãnh mẽ hôn nàng, môi cô mỗi lúc một át đi, anh hôn cô đến độ đầu váng mắt hoa, thở gấp.
“Anh. . . . . . điên rồi sao?” Hồi lâu, lý trí của cô mới miễn cưỡng trở lại, tìm thấy khoảng trống giữa những chiếc hôn, chỉ trích anh.”Anh không sợ bị người khác nhìn thấy sao?”
“Không ai chú ý tới chúng ta.” Anh ngẩng mặt lên, cô nghĩ chắc anh muốn chấm dứt nụ hôn này rồi, một chút mất mát kỳ dị thoáng chốc chiếm cứ suy nghĩ trong lòng.
Nhưng anh lại nhìn cô chằm chằm, ánh mắt sâu không lường được, không che dấu được ngọn lửa ham muốn, sau đó, anh nắm chặt cổ tay cô, kéo cô ra ngoài cửa sổ, ẩn sau một thân cây, bàn tay nâng mặt cô, hôn cô.
Cô giẫy dụa trong lòng anh, muốn giằng ra, nhưng lại càng như là khiêu khích, da thịt trơn bóng chạm vào anh nóng bừng.
Anh cảm giác được dục vọng trong cơ thể như cơn sóng triều, cuồn cuộc lên làm anh không còn lý trí, anh in lên người cô hàng loạt dấu hôn, đầu lưỡi linh hoạt liếm vành tai mẫn cảm của cô, mút mút trên cổ
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT1442/3658