XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Truyện nhiều tập - Mang Theo Cục Cưng Chơi Game - phần 2

Lượt xem :
Sau đó, phó bang chủ anh minh thần võ của chúng tatrong nháy mắt hoá đá, một đám đang chờ xem kịch vui
Tin tức này nhanh chóng truyền đi khắp giang hồ
“Nghe nói chưa? Hai ngày sau Diệp Lạc Bi Ai các chủsẽ thành thân a!”
“Ai?! Thật sao? Thật là Diệp Lạc các chủ thần bíkia?”
“Tôi cũng nghe nói, hình như có con luôn rồi...”
“Ai, mọi người nói xem, Sương Mân Côi có đi cướp côdâu không?”
“Ha ha, đến lúc đó có trò vui xem”
Hai ngày sau, ở Diệp Lạc Các
“Giờ lành đến.”
“Nhất bái thiên địa.”
“Nhị bái cao đường.”
“Phu thê giao bái.”
“Kết thúc.”

Đọc tiểu thuyết ngôn tình lãng mạn


“Diệp Lạc Các chủ, chúc mừng chúc mừng.” Nhan Phi mặcmột thân lễ phục màu đỏ cười duyên đi lên.
Thu Dĩnh lịch sự gật gật đầu, nhưng hoàn toàn khôngnhìn, cùng Tiếu Lăng Phong thảo luận gì đó
Nhan Phi không thèm để ý cười cười, nói: “Em gái, chồngem có rất nhiều người mơ ước, nhất định phải quản hắn cho thật chặt nha!”
Thu Dĩnh thốt ra, “Có nam không?”
Nhan Phi sửng sốt, cười nói tiếp, “Đương nhiên làcó, hôm nay tôi còn nghĩ y sẽ đến cướp dâu nha!”
Hai mắt Thu Dĩnh toả sáng, muốn nói gì đó lại bị DiệpLạc lôi đi.
“Ha ha, Hòa Mạt muội muội, mai mốt đến chỗ tỷ tỷ, tỷtỷ sẽ chỉ cho muội xem!”
“Được.” Thu Dĩnh xoay người đáp ứng
“Nhan môn chủ, xin đừng làm ô nhiễm phu nhân củachúng ta. [tác giả: chậm rồi, Dĩnh Dĩnh của chúng ta đã sớm bị ô nhiễm = =">.”Tiếu Lăng Phong nghiêm túc mở miệng
“Ha ha, Tiếu Lăng Phong, cũng đến phiên anh nên lậpgia đình rồi a! Chừng nào mở tiệc rượu nhớ gọi tôi a!” Nói xong, xoay người rờiđi.
Tiếu Lăng Phong cố gắng nén lửa giận, cũng vung tayáo rời đi.
Lại nhìn bên kia.
“Về sau đừng tiếp xúc nhiều với Nhan Phi.”
Thu Dĩnh đang đắm chìm trong hưng phấn, Diệp Lạc bấtthình lình nói làm cô phản ứng lại, “Vì sao?” cô ấy cũng không giống người xấu mà.
Diệp Lạc nhíu mày, rõ ràng không hài lòng với câu hỏicủa cô
Thu Dĩnh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, đành phải đồngý:“Được rồi.”
Lúc này, một chàng trai nhã nhặn đi đến, cười tủm tỉmbước nhẹ đến trước mặt họ, “Cung chúc hai người tân hôn vui vẻ, đầu bạc rănglong.”
Tư Thiên đi phía sau đáng lẽ phải chúc mừng Diệp Lạclại bắt chuyện với cậu trai nhã nhặn kia, “A Sinh, chừng nào em mới chịu để ý đếnanh vậy”
“Tư môn chủ, chúng ta rất quen sao? Gọi tôi là Lạcmôn chủ, cám ơn.” Mộc Lạc cười nhẹ, tạo nên khoảng cách giữa hai người
Hai mắt Thu Dĩnh sáng ngời, có JQ.
“A Sinh, em còn muốn giận đến khi nào!”
“Hừ! Ai kêu anh không đẩy cô ta ra.”
“Đó là vì khi đó cô ta ôm anh mà anh lại thấy em bấtthình lình bước ra, liền ngạc nhiên, nhưng sau đó anh có đẩy cổ ra rồi nha.”
“Muốn em không tức giận cũng được, anh gả qua đây.”
“...Được.”
Người bên Phong Vân Biên cùng lúc hô to: “Không đượca! Môn chủ!”
Lam Hoè cười, “Làm tốt lắm! Môn chủ!”
Chúng đam mĩ, “Ha ha ha a...”
Mọi người còn lại, "Trời ạ, đây là thói đời gìđây!”
Thu Dĩnh ở một bên ngửi được mùi ngon, vẻ mặt hưngphấn lộ rõ ra, Diệp Lạc thở dài một tiếng, bất đắc dĩ lôi cô đi.
Mộng U ôm cục cưng đi về phía Thu Dĩnh, đằng sau còncó thêm sói bạc, “Dĩnh Dĩnh.”
“Du Du, Lộ Lộ đâu?” Thu Dĩnh vươn tay ôm lấy bé.
“Cục cưng vừa kêu đói, cậu đi lấy đồ ăn.”
“Nga, bé yêu, có nhớ mama không?”
“Có.” Nói xong, bé để lại một chút nước miếng trên mặtThu Dĩnh
“Vậy có nhớ ba không a?” Diệp Lạc xoa xoa hai má trắngnõn của bé.
“Có.” Nói xong, lại in một chút nước miếng trên mặtDiệp Lạc.
Một bức tranh như vậy, nghiễm nhiên trở thành bứctranh gia đình hạnh phúc trong mắt mọi người
Thu Thuỷ chạy đến, vừa vặn nhìn thấy:“Ô -- tôi cũngmuốn lập gia đình.”
Mộng U xem thường nhìn cô
...
Thu Dĩnh sau khi tan học liền vào game, phát hiệnbên ngoài đang nhỏ mưa tí tách, mà bé còn chưa xuất hiện, hiển nhiên cha của đứanhỏ đã vào sớm hơn cô rồi, vừa lúc nhìn thấy Tự Nhất Mi, cô hỏi: “Anh có biếtDiệp Lạc ở đâu không?”
“À, Diệp Lạc hả, ở phòng sách.” Tự Nhất Mi nói xongliền bước đi, miệng còn hùng hùng hổ hổ, “Cái gì chứ! Cư nhiên dám tiệt hàng củabọn ta, xem ông đây chỉnh mấy người như thế nào....".
Thu Dĩnh nhìn thân ảnh hấp tấp xa dần của Tự NhấtMi, có chút không hiểu gì
Đi tới phòn sách, cô nhẹ nhàng gõ cửa.
Tiếng gõ cửa đưa tới sự chú ý của Diệp Lạc đang xửlí công việc và bé đang chơi, đương nhiên là còn có sói bạc đang nằm sấp nhưhình với bóng với bé
Bé vừa nhìn thấy Thu Dĩnh đi vào, lộ ra một nụ cườiđáng yêu, dẽo giọng kêu lên: “Mama ~”
“Đến đây.” Diệp Lạc thản nhiên nói.
“Uh.” Thu Dĩnh trả lời, sau đó đi đến ngồi xuống, sờsờ cái đầu nhỏ của cục cưng.
“Đợi một lát.”
“Được.”
Diệp Lạc không hề nói gì, cúi đầu tiếp tục xử lýcông việc chưa xong
Thu Dĩnh cũng không nói gì nữa, cầm lấy cuốn sáchlúc trước còn chưa xem xong, tùy tay lật xem
Sau ngày kết hôn, hình thức ở chung của bọn họ bấttri bất giác biến thành thế này, Diệp Lạc có việc, cô cũng tìm việc để làm, đợiđến khi Diệp Lạc không còn việc nữa, sẽ mang cô đi đánh quái, cho nên cấp bậchiện tại của cô cũng tăng rất nhanh, tuy chưa đến đại thần gì nhưng cũng tới cấp35
Thu Dĩnh xem đến tờ cuối cùng, khép sách lại, nhìnra ngoài cửa sổ, phát hiện mưa đã ngừng, có chút nhàm chán nhìn về người contrai phía sau bàn.
Ngũ quan vô cùng đơn giản, nhưng tổ hợp lại tạo nênmột mị lực độc đáo, mái tóc dài màu xanh xoã tung rối loạn đằng sau, quần áomàu trắng làm anh trông hơi gầy, khí chất ôn hoà, nhưng lại cho người khác cảmgiác xa cách.
Bây giờ ngẫm lại đúng là phim mà, hai người lúc trướccoi như không có quan hệ gì, bây giờ lại cùng ở chung 1 phòng...
“Phu nhân nhìn vi phu nghiên cứu được cái gì chưa?”Tiếng cười trầm thấp đưa Thu Dĩnh về hiện thực
“Có bề ngoài, có khí chất.” Cô theo phản xạ thốt ra
Diệp Lạc nhíu mày, đây là trả lời kiểu gì?
“Ha ha.” Thu Dĩnh cười cười cho qua, sờ sờ cái mũi,cảm thấy ai thán, trời ạ! Sao lại nói hết ra chứ?
“Xong chưa?” Chuyển đề tài.
“Uh.” Diệp Lạc đứng dậy đi đến ghế, ngồi xuống, lườinhác tựa vào ghế dựa bên cạnh, xoa xoa hai má mềm mại trắng mịn của bé
“Đúng rồi, em thấy Tự Nhất Mi hình như rất vội vã,có chuyện gì sao?” Thu Dĩnh ôm bé, bất mãn trừng mắt nhìn Diệp Lạc, bé bị nhéođến hai má trở nên hồng hào rồi
“Chỉ là mấy chuyện tôm tép thôi.” Diệp Lạc khôngthèm để ý nói.
Lúc này, bụng baby phát ra tiếng "cô cô".
“Con đói bụng à?”
“Hừ” Bé chu miệng, quay đầu sang một bên không thèmđể ý đến, bộ dáng như rất tức giận
“Con yêu, baba sai rồi, lần sau sẽ không làm con đaunữa, con tha thứ cho ba được không? Baba đưa con đi ăn trứng con thích nhất, đượckhông.” Diệp Lạc lấy lòng nói.
Bé nghi nghi nhìn về phía Diệp Lạc, cái đầu nhỏ nghiềnngẫm lại, quyết định tin tưởng một lần, “Con muốn bánh ngọt nữa.”
“Được”
Thu Dĩnh nhìn hình ảnh đã trình diễn nhiều lần trướcmắt này, đen mặt lại, con à, con đúng là dễ quên thật! Còn nữa, Diệp Lạc, emnghĩ anh nên đổi cách khác đi, nếu không ngày nào đó chắc chắn sẽ mất tác dụng!
Thu Dĩnh và Diệp Lạc cho bé ăn no xong, đi xuống lầu
Thu Dĩnh đang nói chuyện với baby, không chú ý đếncô gái đang đi tới
“Cẩn thận.” Diệp Lạc đi phía sau giữ cô lại
Thu Dĩnh đứng lại, có chút kinh sợ nhìn cục cưng
Một giọng kiêu ngạo truyền đến từ phia sau Thu Dĩnh,“Tôi khuyên cô nên ngoan ngoãn trở về với thiếu gia đây, nếu không đừng tráchtôi vô tình.”
Một thân cẩm y, bên hông đeo ngọc bội, trên taychàng trai kia cầm một cây quạt, quí phái tiêu sái đi đến, vừa thấy là biết mộtngười nhà giàu, bên cạnh vây quanh một đám nịnh nọt, vuốt mông ngựa
Cô gái ngã trên mặt đất đứng lên, phẫn hận phun vàođám nhà giàu kia
Tên nhà giàu kia tức giận lấy khăn lau đi nước miếngtrên mặt, dùng ánh mắt bảo -- kéo nó đứng lên cho ta.
Mấy tên bên cạnh hiểu ý, hai thằng đáng khinh đi đếntrước mặt cô gái
Cô gái kia giãy dụa muốn thoát khỏi hai tên đàn ôngđó, mắt thấy giãy không xong, dùng ánh mắt nhìn bốn phía cầu xin giúp đỡ, mongcó người đứng ra, nhưng đáp lại cũng chỉ là những ánh mắt lạnh lùng, khi cô dườngnhư cảm thấy mất hết hy vọng, một giọng đáng yêu vang lên:“Dừng tay.”
Thu Dĩnh nghe thấy giọng này quen quen, có phần xúcđộng
“Mama, là dì Lộ.”
Thu Dĩnh che miệng bé lại, làm động tác không đượcnói, sau đó kéo Diệp Lạc lén lén lút lút lui về sau, thấy nghi hoặc trong mắthai cha con lành giải thích:“Gặp Lộ Lộ nhất định sẽ gặp phiền toái, chúng ta điđi.”
Bé nghe xong gật gật đầu, dùng dáng vẻ người lớn tỏvẻ đã hiểu, Diệp Lạc buồn cười nhìn bộ dạng lén lút của cô, nuốt lại câu “đã bịthấy” vào trong bụng
“Dĩnh Dĩnh, cậu đang ở đây a!"
Thu Dĩnh nhìn thấy thân ảnh màu vàng chạy đến, cườikhan vài tiếng, “Lộ lộ.”
“Dĩnh Dĩnh, mình giới thiệu cho cậu quen một người,đây là thầy của mình, Bạc Hà, thầy, đây là Hòa Mạt bạn tốt của con, người bên cạnhlà chồng của cô ấy Diệp Lạc, còn có đứa con đáng yêu của họ, baby, dì Lộ rất nhớcon nha, dì Lộ ôm con được không? đẻ mẹ con nghỉ ngơi một chút.”
“... Được.” bé nghĩ nghĩ, sau đó vươn hai tay mập mạpra
Thu Dĩnh âm thầm quan sát chàng trai đứng cạnh ThuThuỷ, diện mạo tuấn mỹ, khí chất tao nhã, uhm, khuôn mặt thật có lẽ không tuấnmỹ đến vậy, dù sao trong game cũng có thể thay đổi khuôn mặt, cầm trên tay mộtquạt, đúng là một soát ca phong độ, nhìn lại tên nhà giàu kia, cũng cầm quạt,nhưng lại làm người ta cảm thấy như thú đội lốt người a, thật là một trời một vực...
Tên nhà giàu kia thấy mình bị xem thường, bất mãn lalên, “Người đâu, bắt hết bọn họ lại cho bổn thiếu gia!"
Xem đi, phiền toái đến đây.
“Yêu! Đúng là 1 con heo ngu ngốc a, mau về chuồngheo đi, coi chừng bị người ta làm thịt...” Thu Thuỷ khiêu khích nói.
Sau đó là một trận cười to
“Lũ heo các người, còn sững sờ đứng đó làm gì? Cònkhông nhanh đánh cho bổn thiếu gia!” Tên thiếu gia nhà giàu kia thẹn quá thànhgiận.
“Uh, uh.”
Thu Thuỷ đưa cục cưng cho Bạc Hà, rút đao xông lênphía trước đánh nhau cùng bọn thuộc hạ
Bạc Hà nhìn cục cưng trong lòng, cục cưng nháy mắt mấycái, Bạc Hà cũng nháy mắt mấy cái, sau đó cùng nhau quay đầu nhìn về phía thân ảnhmàu vàng đang đánh nhau kịch liệt trong đám người kia
Thu Dĩnh nhìn tên nhà giàu đang chỉ huy kia, tựnhiên cảm thấy gặp được tiểu thụ...
Diệp Lạc nhìn Thu Dĩnh mang biểu tình lạ lùng, nhìntheo tầm mắt của cô liền biết cô đang suy nghĩ cái gì, hắn rút cây kiếm ra,chém một nhát vào một tên thuộc hạ, sau đó đưa cô lui về một góc... Xem diễn.
Thu Thuỷ nhanh chóng giải quyết đám thuộc hạ kia,hưng phấn trở về bên cạnh thầy, “thầy, thế nào? Em lợi hại chứ!” Vẻ mặt cô nhưnói: mau khen tôi đi, mau khen tôi đi...
“Uh.” Bạc Hà giúp cô lau mồ hôi, sủng nịch sờ sờ đầucô
Thu Dĩnh lấy lại tinh thần nhìn thấy cảnh tượng nhưvậy, hai mắt liền sáng ngời lên. Có JQ!!!!!!!!!
“Các người chờ đấy.” Tên nhà giàu kia sau khi quăngra những lời này liền bỏ chạy
Thu Dĩnh đen mặt lại, đã đánh thua còn nói “chờ đấy”,đúng là bức người mà
Lúc này, cô gái kia đi đến, ôn nhu cúi đầu, “Cám ơncác vị ân nhân cứu t
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT1102/3318

XtGem Forum catalog