Disneyland 1972 Love the old s
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Thử Yêu Côn Đồ-full

Lượt xem :
óng nhanh vun vút vào khoảng đen phía trước trong yên lặng.

Hắn và anh đang ngồi trên ghế sô pha đối diện ba mẹ mình. Người đàn bà xinh đẹp nhưng không kém phần quyền lực lắc đầu:

- Thoạt nhìn đã biết 2 con đều giả vờ có bạn gái!

- Con xin lỗi.- 2 người đồng thanh đáp. Ba hắn lắc đầu:

- Chưa bao giờ ba thấy 2 con cư xử con nít như lúc này. Hơn nữa, 2 anh em còn đang yêu chung 1 cô đấy à?

- Không. Con chưa có người yêu và chưa yêu ai.- Hắn đứng dậy và lên phòng. Chính miệng hắn đang rất mỏi vì hôm nay đã nói quá nhiều. Chỉ còn anh đối mặt với ba mẹ mình, anh khẽ thở dài:

- Cô ấy mới thật sự là bạn gái tương lai của con.- Anh cũng lấp lửng chuyện này rồi lên phòng. 2 ông bà cũng đã hiểu rõ câu chuyện dù 2 cậu con trai chưa ai đề cập đến. (Gia đình gì mà toàn ẩn ý!!!)

(*Lề: Minh Minh là 1 tín ngưỡng của phật cho nên tháng nào cũng lên chùa cầu bình an. Hôm đó, cô cũng đến như thường lệ nhưng lại gặp cô bạn cũ đã nghỉ học từ năm lớp 10 của mình. Điều đặc biệt là cô bạn còn dắt theo 1 đứa con trai 2 tuổi. Minh Minh cũng đang nghĩ đến chuyện sanh con cho chồng, nay thấy đồng minh càng khoái chí hơn. 2 người ngồi lại trò chuyện. Khi được Minh Minh hỏi chuyện chồng con, cô khẽ thở dài:

- Có con tuy vui nhưng mà cực lắm. Từ lúc có con thì cứ canh chồng như giặc, hễ xổng chút xíu là ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt. Đẻ con rồi thì phát tướng xấu lắm, hơn nữa, nó quậy như quỷ, giữ thôi cũng mệt.

Minh Minh đem chuyện ban sáng về kể cho chồng nghe. Hắn đang ôm cô trong lòng cũng gật gù tán thành ý kiến của cô bạn:

- Nếu em có thai đồng nghĩa với kiêng “ăn” 9 tháng. Thời gian đó anh cũng không biết mình sẽ làm gì đâu. Nếu em sanh con rồi, khi chúng ta ân ái thì nó cũng sẽ có 1 phần quấy rối. Thôi thì đừng sanh nữa!

Khóe miệng Minh Minh giật giật, sao chồng gì mà toàn nghĩ đến cái chi chi thế? Cô rất không hài lòng với thái độ đó mà đáp trả:

- Nếu cứ “thả” như thế thì sẽ có con nên anh kiêng “ăn” đi!

- Có con trong giá thú tốt hơn hay ngoài giá thú tốt hơn?

Minh Minh : !!!!!!!!!!!! Anh là cầm thú!) Ý của hắn là nên có con với vợ tốt hơn hay là ra ngoài tìm con tốt hơn đó, có thể hiểu là ngoại tình. Dịch cho 1 số bạn ngây thơ thôi chứ cỡ *Mít* là rõ hết rồi. Hắc hắc. =)))~


Chương 10: Cái đuôi quậy phá. . .
Tôi đứng nhìn tò mò, không biết bên trong cô ta viết cái gì nhỉ? “I Love You hay Làm người yêu em nha! Chúng ta tìm hiểu sau?”

……………………………………………………………………………………………….

Minh Minh Là Ta: Ê nữ, rãnh không? Hỏi chuyện đời 1 xíu nà!

Yến Nguyễn: Có chuyện gì?

Minh Minh Là Ta: Nếu mà chỉ chạm môi nhẹ thôi, có phải là hôn không?

Yến Nguyễn: Feel?

Minh Minh Là Ta: Tê tê. . .

Yến Nguyễn: Hoàn cảnh???

Minh Minh Là Ta: Ăn chung cây kem.

Yến Nguyễn: Là mày đúng không? Trả lời mau con kia!

Minh Minh Là Ta: Từ từ… Trả lời tao trước đi…

Yến Nguyễn: Có thể xem là vậy…

Minh Minh Là Ta đã offline. Yến Nguyễn !!!!

Tôi ngã lưng lên giường quẳng chiếc laptop lên bàn học. Tôi chẳng thể nào chợp mắt được, bao nhiêu chuyện cứ vây lấy tôi. Vừa nhắm mắt thì nhớ đến chuyện “cây kem”, nếu ngủ được lâu lâu thì lại nhớ đến cái hôn vào trán của anh. Chậc, được hôn cũng khổ sở vậy sao???

Sáng sớm, tôi mệt mỏi nhìn đầu tóc bù xù trong gương. Tôi cầm cây lược chải lại. Không ngờ tháo lớp trang điểm ra thì khác hẳn, tuy nhiên, nhờ có mái tóc này mà tôi thấy mình khá khẩm hơn đôi chút. Tôi lê bước mỏi mệt vào sân trường với nghìn con mắt soi mói. Soi cho đã rồi thì đừng nhìn nữa. Cuộc sống của tôi cũng không còn đơn giản nữa rồi. Tôi đi vào lớp, để chiếc cặp xuống cạnh hắn vào chỗ. Hắn đang khép hờ mắt thì mở ra nhìn tôi. Tôi thở nhẹ, tôi không còn liên quan gì tới hắn nữa, tốt nhất là không động chạm gì nhau có lẽ vui vẻ hơn. Con Yến vừa thấy tôi đã lăng xăng luôn tay luôn mồm:

- Kể tiếp chuyện hôm qua đi! Rốt cuộc là mày và hoàng tử đã…*kịch* rồi à?

- Không.- Tôi trả lời cho vừa lòng nó. Nó cũng biết tôi đang nóng nảy nên không dám hỏi thêm. Hắn đưa mắt nhìn tôi, tôi cụp mắt xuống cố tình tránh né. Hắn hỏi:

- Giận?

- Không!

- Sao im lặng vậy?

- Không có gì để nói.

- Bình thường không có vẫn nói.

- Tôi không muốn nói chuyện với anh đó!

Tôi đứng dậy đi xuống căn tin, giờ mới chỉ là 6 giờ 30, phải tìm cái gì bỏ vào bụng đã. Tôi chọn 1 bàn trong góc yên tĩnh. Tôi rời đi mua cơm. Lát sau trở lại thì chiếc bàn đã không còn là “của tôi chọn ban nãy” mà là của những cô bạn “thích đánh đấm” trong fanpage của hoàng tử. Tôi hít thở 1 cái rồi đặt dĩa cơm cạnh 1 cô, tôi lấy muỗng và nĩa ăn như thường trước ánh mắt như dao của bọn đó. 1 cô đứng dậy, có vẻ tức lắm. Nhưng cô ta lẳng lặng ngồi xuống. Tôi quay lại nhìn đằng sau mình, hắn vừa đi vào nên mấy cô mới cụp đuôi đây. Tính ra thì tôi chỉ dựa hơi hắn, tôi có nên làm lành để xin ân huệ không??? (Minh Minh ơi là Minh Minh >o

Trống tựu, tôi lên lớp. Tôi và hắn chẳng ai nói gì đến nhau làm tôi cũng hơi bực mình. Bình thường thì hắn sẽ dùng những câu cụt ngẳn chút tẳn chọc ghẹo tôi như: ” Lợn Lười! Xấu lạ! Hung dữ! Lắm lời!…” Đều là hắn khơi dậy rồi người chấm dứt là tôi ôm uất ức. Á, tôi bị hành hạ miết rồi khùng hay sao mà bực? Hắn không nói tôi còn thấy khỏe hơn nữa là… Đúng, rất…khỏe. Hừ.

Cô giáo chủ nhiệm tôi khua may múa mép:

- Năm nay trường sẽ tổ chức dã ngoại cho học sinh cuối cấp. Em nào đi thì hãy đăng kí. Thời gian 2 ngày kể từ hôm nay, thứ 2 sẽ khởi hành.

Lớp tôi bắt đầu nhao nhao ồn ào bàn tán, thú thật thì tôi rất thích những chuyến dã ngoại cùng bạn bè như thế này nhưng hôm nay tôi không có hứng. Con Yến hỏi tôi:

- Đi không?

- Chắc là…không.- Tôi chán nản nói.

- Mày bị sán ăn sạch não rồi à? Chẳng phải mày rất thích hay sao? Năm sau không có đâu mà tìm nhé!

- Kệ tao đi!- Tôi chép miệng rồi hằn hộc xoay lên. Hắn nhìn tôi:

- Không đi?

- Ừ!

- Anh tôi định xin đi cùng cô.

- Vậy…- Tôi nheo mắt nghĩ, tính ra thì cũng không nên giận anh, chỉ là nhờ vả chị Thảo chứ chẳng phải thật, hà cớ gì phải để nó trong lòng rồi hằng đêm cứ bị dằn vặt.- Tôi sẽ đi!- Đúng rồi, Minh Minh cố lên, phải biết đối mặt với mọi thứ.- Còn anh?- Đột nhiên tôi cũng tò mò là hắn có thích đi hay không.

- Huh?- Hắn nhìn tôi tỏ vẻ ngạc nhiên rồi nhếch mép.- Không đi. Cô có muốn tôi đi không? Nếu muốn tôi sẽ đi.

- Không! Tôi ghét anh còn không hết nữa, chỉ hỏi thử xem có phải gặp cái mặt Chihuahua của anh hay không thôi mà!- Tôi nhanh chóng giải thích những ý nghĩ trong đầu mình. Hắn nhìn tôi, khuôn mặt hiển nhiên không có cảm xúc gì cả. Tôi hứ 1 cái rồi nằm dài lên bàn làm 1 giấc.

*****

- Dậy, ra về rồi con kia!- Con Yến giật tóc tôi. Tôi nhăn mặt ngẩng lên, trong lớp chẳng còn ai cả, hắn cũng về luôn rồi sao? Ách, tuyệt đối không nghĩ đến hắn nữa. Sao hắn giống như cái bóng ma ám ảnh tôi mãi thế? Con Yến vuốt mái tóc tôi:

- Tóc đẹp đó! Hoàng tử dắt mày đi làm lại à?

- Không phải!- Tôi chép miệng ôm cặp đứng dậy.

- Vậy mày đi 1 mình à?- Nó tò mò thấy rõ.

- Chihuahua đầu đàn!- Tôi thú thật, nếu không nói cho nó biết thì nó chẳng chịu buông tha tôi đâu.

- OMG, OMG, không tin được, vậy là mày và “tủ lạnh boy” đã chạm môi à?

- Uh huh!- Tôi gật đầu cho có.

- Kể đi, kể cho tao nghe đi!!!!- Nó bắt đầu xung ba khía nó lên. Cái con này, ba má không có dạy là không được tò mò chuyện người khác sao??? Tôi nhăn mặt đẩy nó ra không thèm nói thêm.

- Minh Minh!- Tôi quay đầu lại nhìn, 1 cô gái xinh xắn đang dừng lại thở dốc, có lẽ là đi theo tôi rất lâu. Cô ấy ngẩng đầu lên, tôi bây giờ mới nhận ra là Gia Linh, cô gái trong buổi xem mắt, cô ta tìm tôi có gì không nhỉ? Dừng lại 5 giây để so sánh, cô ấy không trang điểm thì vẫn rất xinh, nhưng tôi không trang điểm… sao cô ấy có thể nhận ra nhỉ? Tôi gật đầu nhìn cô nghi hoặc. Cô nở nụ cười tươi rói:

- Thì ra là cô và Thanh Tuấn chỉ giả vờ quen nhau thôi! Tôi có thể theo đuổi anh ấy chứ nhỉ? Cô… có thể giúp tôi không? 2 người có vẻ rất thân thiết với nhau!

- Giúp gì cơ?- Tôi thở phào nhẹ nhõm, cô ta không có ý với hoàng tử. Mục đích của cuộc xem mắt hôm bữa là 1 trong 2 người sẽ phải “ưng” cô này. Nếu là hắn thì không sao. Tôi thấy thoải mái hơn 1 chút xíu.

- Cô đưa bức thư này giúp tôi được không? Anh ấy đang ở sân thượng trường đó!

- Sao cô không tự mình đưa? Sẽ có ý nghĩa hơn đó!- Tôi tất nhiên là muốn giúp nhưng khổ nỗi trường tôi tận 4 tầng, sân thượng thì có thể tính là tầng 5 đó, đi rất là mỏi. >.

- Tôi ngại lắm! Giúp tôi đi mà!

Tôi ngờ nghệch nhìn bức thư. Con Yến đẩy tay tôi:

- Nhận đi rồi còn về!

- Ờ.- Tôi cầm lấy lá thư từ tay Linh rồi lon ton đi lên sân thượng. Sân thượng lúc 11 giờ trưa lộng gió, tuy nhiên, những cái cây thuộc dạng “cụ cố số tuổi tôi” vươn tán dài vẫn không che đủ những khoảng nắng gay gắt. Hắn đứng dưới bóng dây khoanh tay lên lan can. Nghe tiếng động, hắn quay lại nhìn. Tôi chép miệng đi đến đưa bức thư cho hắn, hắn ta giở bức thư ra đọc. Tôi đứng nhìn tò mò, không biết bên trong cô ta viết cái gì nhỉ? “I Love You hay Làm người yêu em nha! Em chúng ta tìm hiểu sau?” Hắn đọc xong thì ngẩng đầu lên nhìn tôi.

- Sao còn ở đây?- Hắn nói thẳng thừng.

- Ờ… tôi về… Mà sao không biết cảm ơn à?- Tôi chống nạnh nhìn hắn.

- Không.

- Anh được hình thành từ 7 phần xấu xa 3 phần đê tiện hả?

- Không.

- Cô ấy viết gì thế?- Tôi cố kéo dài cuộc nói chuyện ra để hỏi cái mình đang tò mò.

- 2 giờ gặp nhau ở Ice Coffee.

- Hắc hắc, cô ta điên rồi. Anh làm gì mà đến chứ?- Tôi bật cười, đúng là củ chuối. Không biết tính tình hắn hay gì ấy!

- Sẽ đi.- Hắn đáp rồi đưa ánh mắt hướng về phía trước. Cơ mặt của tôi thi nhau co giật, hắn nói là hắn sẽ đi sao? Sa lưới tình nhanh vậy ư? Sao hôm đó còn nhờ vả tôi giả làm bạn gái kia mà. Thấy nhiệm vụ của mình không còn nữa, tôi đi xuống. Đáng lẽ tôi phải cảm thấy bình thường chứ, giờ tôi thấy hơi trống trải. Không biết lần đầu tiên hắn hẹn hò ra sao nhỉ? Tôi nhảy xuống từng bậc thang sao nhảy hoài mà không đến vậy ta? Con Yến đang đứng dưới tầng 1 chờ tôi. Tôi nhìn nó hí mắt:

- Trưa nay 2 giờ tao với mày đi uống Ice Coffee. Đột nhiên muốn đổi gió!

- Hả? Chẳng phải mày ghét cách phục vụ ở đó sao?

- Đã nói là đổi gió rồi.- Tôi chắc chắn, tôi tò mò muốn biết cái tủ lạnh như hắn thì sẽ như thế nào trong lần hẹn hò bạn gái.

******

Thanh Tuấn phì cười, thật ra hắn không có ý định sẽ đến nhưng nghe Minh Minh chắc nịch khẳng định thì hắn lại muốn trêu chọc cô. Tuy nhiên, khuôn mặt nhăn nhó khi nghe câu trả lời của nàng làm hắn thấy tức cười lạ lùng. Hắn cố kiềm chế lắm mới không cười. Đúng lúc, vừa đặt chân xuống cầu thang tầng 1 thì đã nghe Minh Minh hô hào đến Ice Coffee với ý định “đổi gió”. Hắn “cưỡi” con ngựa sắt của mình lao về nhà trong lòng có cảm giác là lạ.

​2 giờ. . .

Gia Linh mặc chiếc váy trắng trang điểm xinh xắn ngồ
<<1 ... 910111213 ... 44>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT1/2936