XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Tiểu Thư, Thật Xin Lỗi-full

Lượt xem :
ện pháp giải quyết, tôi không ngại tối nay phải đi sang nhà bên cạnh cùng cô chen chúc trên một chiếc giường đâu!" Anh ta giống như một tên ác ma nói ra một lời nói thật sự khiến người ta khinh thường.

Kỷ Lục Đề ra sức hít vào một ngụm khí lạnh."Tôi...tôi sẽ giặt, tôi sẽ chịu trách nhiệm giúp giúp anh gặt sạch sẽ ga giường!" "Chỉ như vậy thôi sao?" Anh nhếch mày lên, hình như không vừa lòng đối với biện pháp này.

"Vậy. . . . . . Vậy không thì, tôi. . . . . . Tôi sẽ dọn dẹp tất cả căn phòng này được không?” Hu hu – thật sự là muốn khóc quá, phòng anh ta lộn xộn như vậy, đến lúc làm xong, thì bàn tay nhỏ bé trắng nõn của cô cũng bị trầy mất thôi. . . . . .

"Hả?" Hạ Lan Bình nhếch mày lên, hung dữ lườm cô một cái.

Anh thật ra đang rất muốn cười to, bởi vì anh lúc đầu chỉ là muốn hỏi cô một chút, mùi hôi thối khắp cả căn phòng này cô định giải quyết như thế nào, không ngờ cô gái nhỏ này lại tự mình nghĩ sai ý anh, ngược lại tự mình nhận thêm công việc.

Lợi tức, còn cao hơn cả lãi suất của ngân hàng, toán so ngân hàng lãi suất cao lãi suất cao, thật sự là rất thú vị.

Rất tốt, rất tốt, vụ làm ăn này, anh tính thế nào cũng rất đáng giá!

"Không, không được sao?" Kỷ Lục Đề không kìm được lui một bước thật dài, hai mắt ngấn lệ, cô cũng không rõ tại sao cô lại chọc phải tên quỷ hút máu này nữa? “Nhiều nhất thì đưa cho anh một bộ ga trải giường mới, có được không?" cô ủy khuất lại tăng thêm một điều kiên nữa.

Hạ Lan Bình không có phản ứng gì, chỉ lạnh lùng đứng nhìn cô.

Một bộ ga giường? Anh thật sự muốn xem, cô gái này có thể vì con mèo kia mà làm đến mức độ nào nữa?

"Còn chưa được sao?" Trong mắt cô hơi nước đã dần ngưng tụ thành giọt, bất cứ lúc nào cũng có khả năng rơi xuống, toàn thân dựa sát vào lớp sơn vừa quét trên tường, giống như bức tranh xinh đẹp được vẽ trên tường.

Kỷ Lục Đề bị ánh mắt chăm chú của anh nhìn đến mức trong lòng có cảm giác, cô cắn chặt răng, sau một lúc lâu, giống như đã hạ quyêt tâm lớn tiếng nói: "Tôi, cùng lắm thì tôi. . . . . . Tất cả nhà cửa của anh tôi đều quét dọn sạch sẽ, có được không vậy?” sau khi nói xong vội vàng nhắm mắt lại, chỉ sợ anh còn chưa vừa lòng. Hạ Lan Bình nhướng mày phải, rỗ ràng đã bị đề nghị của cô làm rung động; anh im lặng đi tới trước mặt cô, nghiêm túc xem kỹ cô đang sợ anh như chim sợ cành cong, vẻ mặt uất ức mà lại điềm đạm đáng yêu."Tôi có một chút việc nhỏ chưa hài lòng." Anh cúi đầu xuống nhìn cô, giọng nói khàn khàn mở miệng."Cái... cái gì?" Như vậy còn chưa đủ hả? Cô khiếp sợ mở mắt ra, trong lòng không ngừng kêu rên: "Thục nữ" ! Mẹ bị con hại thật là thảm ——

"Thêm một nụ hôn nữa là thành giao." Anh cúi người xuống, không đợi cô có đồng ý hay không, đã ngậm chặt đôi môi vừa hấp dẫn ấm áp của cô khiên cho cô kinh ngạc mà hé mở thuận lợi tiến vào bên trong, khiến cho âm thanh không thể phát ra được nữa, baao gồm cả lời từ chối………

Chương 2
Sau khi trở về cô như người mất hồn mở hộp đồ ăn cho con mèo ăn no còn gây nhiều rắc rối “thục nữ”, thất thần lau chùi sạch sẽ phòng luyện múa, rồi lại lơ đãng đi vào phòng tắm rửa xong, ngơ ngẩn ngồi trước gương buộc mái tóc dài thẳng thành hai bím tóc hai bên, rồi nằm dài trên giường.

Vậy là cả thời gian buổi tối ngày hôm đó, Kỷ Lục Đề hoàn thành tất cả công việc đều với tình trạng hồn bay phách lạc, tất cả đều quay mòng xung quanh đầu cô, chính xác là sau nụ hôn “chấn động lòng người” lúc trưa.

Nụ hôn kia, nếu mà nói là khiến cho cô cảm thấy rung động lòng người là không hề nói quá lên, dù sao thì cô cũng chưa bao giờ trải qua việc rung dộng lòng người là đụng chạm thân thể người khác như vậy, hơn nữa người này lại là một người đàn ông, hơn nữa lại còn là người đàn ông lần đầu tiên gặp mặt.

Vì để khủ mùi lạ cho ga giường của anh ta, bây giờ chiếc ga giường còn nằm trong máy giặt đồ của cô, dùng loại nước xả thơm ngát mềm mại để ngâm, bởi vì cho dù đưa đi hiệu giặt tẩy, nhanh nhất cũng phải ba ngày mới có thể lấy về, như vậy không bằng để cô tự giặt còn nhanh hơn, ngày mai đem nó ra phơi, lại trải qua một ngày nữa rồi.

Mà phiền phức nhất vẫn là chiếc giường lớn kia của anh ta, cô không ngờ được là, chiếc giường kia cũng phải gánh chịu độc hại từ “Thục nữ”, mà đau khổ nhất là chiêc giường đó không thể nào tránh khỏi lưu lại một ít "Chất lỏng" phía trên đó.

Cô đã cố gắng hết sức mình chà đi chà lại chiếc giường cực kỳ lớn đó rồi, đầu tiên cô dùng giấy dụng cụ chùi sạch sẽ cho hết chỗ có vết bẩn, sau đó cô dùng nước tẩy rửa ra sức chà xát bằng tay, sau đó lịa dùng một lớp khăn giấy thật dày hút thật khô lớp nước trên đó, cuối cùng mới lấy máy sấy sấy thật khô chỗ đó, làm cho nó "Cố hết sức" khôi phục nguyên trạng như cũ.

Nhưng mà, phiền toái nhất lại chính là người đàn ông chẳng có việc gì kia ——

Cho dù cô đã mở cửa sổ ra, để cho mùi hôi trong phòng anh ta tản đi, thế nhưng người đàn ông đó từ đầu tới cuối vẫn kiên trì nói là trong phòng còn có mùi là lạ, tối nay anh ta không cách nào ngủ ở trong cái phòng tràn ngập mùi lạ đó mà ngủ được, nên cô phải bất đắc dĩ đành phải nhượng bộ anh ta để anh tiến dần từng bước một, bây giờ. Anh ta đang ngủ ở trong căn phòng luyện múa bảo bối của cô.

Nghi đến trong phòng của mình có một người đàn ông khác nữa, thì cô lại không nhịn được sởn cả gai ốc lên, nghi người nghi quỷ, nhưng cô vẫn có cảm giác muốn ngủ, nếu không phải là cô không có biện pháp để đối phó ngày mai còn phải tới dọn dẹp – cô có lẽ là quá xúc động mới đáp ứng anh ta, giúp anh ta dọn dẹp gian phòng giống như đã từng bị bom nỏ tung vậy, căn nhà tồi tệ đến mức không có một chỗ nào được xem là sạch sẽ.

Đúng lúc Kỷ Lục Đề đang mê man chuẩn bị chìm vào mộng đẹp, khi đó "Thục nữ" đang yên ổn nằm sấp ở bên cạnh chân cô thì có tiếng gõ của bỗng nhiên vang lên làm người ta gần như bật ngược người lên, trong nháy mắt đã thành công đem cơn buồn ngủ của cô đuổi đi một chút cũng không chừa lại!

"Thục nữ" là nhạy bén chui vào dưới chăn của cô ẩn nấp, phản ứng so với cô còn căng thẳng hơn nhiều.

Cô ngừng thở, hốt hoảng nhìn chằm chằm cánh cửa kia như ngoài đó là một con yêu quái vậy, vơ lấy chiếc chăn trên giường che kín từ chóp mũi trở xuống, chỉ sợ ngoài yêu quái ngoài đó sẽ phá cửa xông vào bắt người.

"Kỷ Lục Đề, cô đã ngủ chưa?" Hạ Lan Bình dùng sức gõ cửa, giống như không đem cô đánh thức dậy thì không cam lòng.

"Có, có chuyện gì sao?" Trời ơi! Giọng nói của cô không thể khống chế được mà phát run!

"trong phòng luyện múa trống rỗng, cô nói xem làm sao tôi có thể ngủ được? ít ra cô cũng cho tôi một cái chăn và gối đầu cho tôi chứ?” Cuối cùng, anh ta còn lấy âm lượng mà cô tuyệt đối có thể nghe được, ồn ào nói: "Đây mà cũng được coi là tiếp khách sao?"

Cô xem anh ta là khách lúc nào chứ! Cô nhíu đôi mày xinh đẹp lại. từ trước đến nay có vị khách nào không mời mà đến sao? Cô nghĩ thầm trong, mà cô sống từ trước đến nay trong hai mươi tư năm, anh ta chĩnh là người đầu tiên như vậy!

Cho dù không cam tâm tình nguyện nhưng cô vẫn lấy một chiếc chăn mỏng và một chiếc gối dự trữ ra, cô di chuyển khó khăn đi đến bên cạnh cửa, xõa tung chăn với gối đầu chống đỡ lên tường, rồi đưa tay kéo cửa ra, đưa tất cả các vật phẩm cần thiết cho anh.

Hạ Lan Bình nhếch mày lên, đón lấy tất cả vật phẩm mà cô đưa ra ôm vào trong, cánh tay còn lại vươn ra giữ chặt cô. "Này, tôi đói bụng rồi."

Kỷ Lục Đề chớp chớp mắt. "Xin lỗi, anh vừa nói cái gì?" Cô cho rằng mình đã cung cấp chỗ để anh ta ở đã là quan tâm hết mức rồi, không ngờ yêu cầu của anh ta lại vượt qua phạm vi tưởng tượng của cô!.

"Tôi nói là bụng của tôi đang rất đói." Dường như sợ cô nghe không hiểu, anh ta còn vỗ vỗ phần bụng dưới rắn chắc của mình nữa.

"Hạ tiên. . . . . . Hạ Lan tiên sinh, cô hít vào một hơi, ánh mắt dĩ nhiên nhìn theo động tác của anh ta nhìn về phía dưới bụng, cũng chán nản vì mình luôn quên anh ta có họ kép."Hình như tôi nhớ là tôi không có nghĩa vụ phải cung cấp bữa tôi cho anh.”

"Haz, với giao tình của chúng ta, còn cần thiết phải so đo nhiều như vậy ư?" anh ta nở một nụ cười, không keo kiệt một chút nào mà tăng cường phóng ra toàn bộ sóng điện từ đối với cô.

"Giữa tôi và anh không hề có một chút giao tình náo cả!" cô gần như là muốn hét lên với anh ta!

"Không có sao?" Anh nhếch mày lên, tròng mắt đen lười biếng nhìn cô sau đó dừng lại như có điều suy nghĩ khiến cho đôi môi đỏ mọng mê người của cô hơi phát run."Tôi không ngại nhắc nhở cô . . . . ." .

"Không!" Quên hết lễ tiết cùng những điều được dạy bảo đi, cô lần đầu tiên cắt đứt lời nói của người khác khi họ chưa nói xong ."Tôi có thể xuống phía dưới cho anh ăn." Cô lo sợ hành động khác thường của anh ta lại xuất hiện, cô bỗng nhiên nhớ đến trong bếp còn dư một ít sơi mì.

"Phía dưới" cho tôi ăn? Hạ Lan Bình không đứng đắn lắm trong đầu tự động đem lời nói của cô suy diễn ý nghĩa gian ác khác, anh bật cười lắc đầu, tin tưởng cô ấy là một người đơn thuần, tuyệt đối có ỹ nghĩ cực kỳ gian ác như anh vừa rồi.

"Không được sao?" Quả nhiên, thấy anh lắc đầu, cô lại hiểu lầm ý của anh, chỉ là sai lầm không phải như sai làm kia mà anh nghĩ, suy nghĩ của cô tuyệt đối đơn thuần giống như một tấm vải trắng, không nhiễm một hạt bụi nào."Nhưng trong nhà tôi hiện giờ chỉ có sợi mì. . . . . . Nếu không thì nấu cháo, có được không?" Thật may là nhà cô còn có một ít dưa chuột muối.

"Cũng được." Anh nhún vai, trực tiếp đem chỗ vật phẩm đó vút xuống phòng luyện múa, sau đó đi theo cô đi đến phòng khách kiểu mở thông với phòng bếp. "Chỉ cần có thể lấp đầy bụng là được rồi."

"Ơ?" Kỷ Lục Đề cứ nghĩ là anh đã về phòng, anh bỗng nhiên lên tiếng dọa cô giật cả mình.

"Anh, tôi...tôi làm xong sẽ gọi anh." Anh ta làm sao lại có thể giống đi giống như "Thục nữ" vậy, đi không hề phát ra bất cứ một âm thanh nào cả! Cô vuốt ngực dựa người vào trên thành bếp.

"Cô sợ cái gì chứ? Tôi cũng sẽ không đói bụng đến mức đem cô nuốt vào trong bụng đâu." Ít nhất bây giờ không như vậy. anh kéo một chiếc ghế tùy ý ngồi xuống hướng mặt với lưng của ghế tựa. ánh mắt nóng rực khóa lại sự hỗn loạn của cô, trong lòng xấu xa còn bổ sung một câu.

Không phải anh không muốn nghĩ, chẳng qua là anh cứ muốn hù dọa lá gan nhỏ như trứng cá của cô một chút, như vậy anh sẽ nhân tiện lấy việc săn bắt này làm thú vui.

Kỷ Lục Đề bị anh nhìn chăm chú từ trên xuống dưới có cảm giác cái gì đó không đúng lắm thì phải, cô vọi vàng xoay người đặt nồi nước lên rồi bật bếp, quyết định vẫn là bên dưới, rút ngắn lại thời gian ở chung với anh ta.

"Tại sao cô lại buộc tóc lên?" bản thân anh thấy tự nhiên như vậy có rất thoải mái mà? Hơn nữa cô lại có mái tóc hơi xoăn, xem ra cũng không tệ lắm, cần gì làm điều thừa như vậy?

"À, tóc của tôi thực ra rât cứng hơn nữa lại thẳng, lợi dụng thời gian ngủ buộc lên, đợi đế ngày mai mở ra sau đó uốn quăn, như vậy trông mơi nhẹ nhàng." Cô chỉnh lửa lên mức tôi đa, như vậy nấu nhanh hơn một chút.

"Phiền phức!" Phụ nữ nhất định ai cũng yêu thích xinh đẹp, xem ra anh vẫn còn không phức tạp như vậy
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT199/5508

Lamborghini Huracán LP 610-4 t