Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Châu Âu
Lượt xem : |
Tầm mắt của anh vẫn cứ dừng lại trên người cô gái nhỏ kia, cô không thích! Mặc dù cô ta cũng không tạo ra uy hiếp đối với cô.
“ Đi thôi, tôi tiễn em trở về.” – Tư Bì Nhĩ kéo suy nghĩ về, để cho cô ngồi vào trong xe, chính mình cũng đi vào. Đem bóng dáng của cô gái nhỏ kia ném ra sau đầu, cũng không suy nghĩ thêm về cô nữa.
A, anh ta đi?
Nhìn xe đi mất, trong đầu Thiên Tuệ hiện lên bóng dáng của hai người họ, trong lòng lại đau đớn.
Cô lại bỏ lỡ cơ hộihỏi tên anh. Nhưng là, hỏi cũng vô dụng, không phải sao?
Bên cạnh anh ta đã có người, hơn nữa dáng dấp của cô ấy thật xinh đẹp, vóc dáng lại cao, đứng bên cạnh anh quả thật rất xứng. Không giống như cô, người lùn lùn, đứng bên cạnh anh tựa như Thất Bát gia , thật buồn cười.
Sự cô đơn cùng khổ sở đồng thời dây dưa không dứt ở tim, một cỗ kích động khiến cho cô muốn khóc, vành mắt cô cũng trở nên đỏ hồng.
Ai! Không nghĩ tới người cô thầm mến nhanh như vậy liền không còn nữa. Như vậy cũng tồt, dù thế nào đi nữa giữa cô và anh vốn chính là người của hai thế giới khác nhau.
Chương 2: Rome, Milan, Venice, Florence
Hành trình du lịch Italy lần này cũng là một phương pháp chơi đùa, đi một vòng rộng lớn, cuối cùng lại trở về Rome. Hơn mười ngày qua, tâm tình hứng thú của cô cũng vì anh ta mà không còn.
Biết rõ là không có kết quả nhưng trong lòng cô không có cách nào kiềm chế mình suy nghĩ đến anh, một cảm giác tối tăm vẫn bao phủ trong lòng cô.
Sáng sớm ngày mai, cô phải tạm biệt Italy về Đài Loan rồi.
Nghĩ tới đây, Thiên Tuệ như thế nào cũng không ngủ được. Văn Quỳnh sớm đã ngủ mê man vì mệt mỏi khi đi Shopping rồi. Cô nghiêng đầu nhìn về phía cửa hàng điện tử, đã gần nửa đêm…
Thời gian, từng phút từng giây trôi qua. Đột nhiên, trong đầu cô hiện lên một ý.
Tới Italy lâu như vậy, ngoại trừ thưởng thức quang cảnh bên ngoài, buổi tối chính lại ở trong phòng. Không bằng thừa dịp trước khi về Đài Loan, đến quán bar ngồi một chút, coi như là thử nghiệm mới mẻ a.
Quyết định xong, cô đứng dậy, đem rương hành lý mở ra. Chuyến đi này, cô chỉ cầm duy nhất một âu phục màu sáng màu, lặng lẽ lấy ví ra khỏi gian phòng, cô đi thang máy đến tầng có quán Bar.
Nhưng, vừa mới đến cửa quán thì cô liền bị ngăn lại.
Thì ra người hầu bàn cho rằng cô vẫn còn ở tuổi vị thành niên, muốn ngăn cản không cho cô vào. Cô buộc lòng phải lấy hộ chiếu ra chứng minh mình đã sớm trưởng thành. Người hầu bàn kia xem qua, sau đó vội vàng xin lỗi cô.
Đoạn nhạc đệm này cũng không ảnh hưởng gì đến hứng thú của cô. Dưới sự hướng dẫn của người hầu bàn, cô chọn một chỗ trong góc ngồi xuống, uống một ly bia.
Đêm đã khuya, ngắm nhìn bốn phía, vẫn có không ít người đang ở chung một chỗ nói chuyện phiến. Trong quán bar được bố trí một sân khấu, bày ra một cây đàn Piano, còn có một nữ ca sĩ đang cầm lấy Microphone hét, giọng hát của cô ấy vang lên khắp cả quán bar.
Đang chìm đắm trong tiếng hát của cô gái kia thì ở cửa quán bar xuất hiện hai nam nhân ,có hai màu tóc khác nhau. Vóc người họ anh tuấn như nhau, lại có một khí thế khác biệt, giống như là con báo mãnh liệt điên cuồng, vừa giống như một vật toả sáng khiến cho mọi người xung quanh phải ngắm nhìn.
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ mọi người yên tĩnh lại. Trong quán bar chỉ còn tiếng hát của nữ ca sĩ . Hai người đàn ông kia hoàn toàn không thèm để ý tới ảnh hưởng mà chính mình mang tới, tự mình chọn một bàn trống rồi ngồi xuống.
Là anh ta ?
Thiên Tuệ quả thật không thể tin vào mắt mình. Vào lúc cô sắp trở lại Đài Loan, cô cư nhiên còn được gặp lại anh, anh ta chính là người cô ngày nhớ đêm mong nhưng lại không biết tên.
Môi của cô mềm mại hơn nhiều so với tưởng tượng của anh, khiến anh kìm lòng không được vừa hôn lại muốn hôn nữa.
Vốn là anh chỉ muốn an ủi nên mới hôn cô một cái, không nghĩ tới lại khiến cho anh không muốn ngừng lại. Tư Bì Nhĩ đưa tay ôm cô vào lòng.
Cô không có lòng tham, nhưng là lại không có ý tứ muốn từ chối, đôi tay cô dán chặt vào lồng ngực anh. Cô cảm thấy mùi nước hoa trên người anh đang từ từ bao quanh chính mình.
Không tốn chút sức nào, Tư Bì Nhĩ càng tiến thêm một bước chiếm lấy hơi thở của cô, khiêu khích cái lưỡi của cô, vừa mút vừa nếm nước bọt ngọt ngào của cô.
“ Thiên Tuệ…………..” – Thanh âm khàn khàn của anh vang lên gọi tên cô. Mười lăm tuổi, từ khi anh hiểu được tình yêu là gì, vẫn chưa có người nào khiến cho anh vừa hôn liền rơi vào trạng thái mơ hồ, mùi vị của cô thật là ngọt, thật mê người , như thể muốn làm cho anh mất đi khống chế…
Thanh âm của anh vang vọng bên tai Thiên Tuệ.
Nụ hôn nóng bỏng giống như một loại rượu mạnh khiến cho cô dường như quên mất mình đang ở đâu. Men say khiến cho đầu cô trở nên mơ hồ, cái gì không thể nghĩ ra.
Cảm thấy trái tim đang rung động, tay của cô tiến thêm một bước vòng tay ôm cổ anh, rụt rè đáp lại nụ hôn của anh.
Nụ hôn của cô không lưu loát lại rất vụng về , khiến cho phần dưới của anh càng nóng lên, kích thích dục vọng trong anh.
Anh cầm tay cô đưa vào miệng mình, cùng cô quấn quít.
Đầu của cô bây giờ hòan toàn bất tỉnh, toàn thân cô run rầy không dứt. Cảm giác khác thường này khiến cho hô hấp của cô dồn dập, nhịp tim đập liên hồi ngay cả cô cũng nghe thấy.
Cô bị anh cuồng nhiệt hôn mút, khiến cho cô thở không nổi. Toàn thân như có một cỗ dậy sóng lan tràn, thậm chí ngày càng rối roạn, khó đè nén.
Xem qua rất nhiều tiểu thuyết viết về cảnh như thế này, cô biết đây là gì…
Cô muốn anh……….
Bàn tay Tư Bì Nhĩ lặng lẽ dời xuống, trực tiếp đem cái mộng mượt mà của cô áp sát vào chỗ cứng rắn đang dâng trào của anh.
"Ưm…." – Nhiệt độ này khiến cho cô không nhịn được phát ra tiếng.
Môi của anh cuối cũng rời khỏi miệng cô, sau đó liền hướng tới cái mũi của c, lại hôn lên trán và huyệt Thái Dương, cuối cùng khéo léo trượt xuống tai cô, anh nhẹ nhàng cắn vàng tai của cô.
"A …..” – Từ trước đến giờ cô rất sợ nhột, muốn trốn tránh nhưng lại không thể.
Tư Bì Nhĩ khẽ cười, rất hài lòng với hiệu quả mà mình đã tạo ra. Bàn tay anh bắt đầu đi lên, khẽ xoa lấy bầu ngực của cô ngăn cách bởi bộ âu phục, ngón tay gảy nhẹ trêu chọc đỉnh núi kia, khiến cho cô liên tục rên rỉ.
Thiên Tuệ cảm thấy trong cơ thể mình giống như có một hơi nóng mãnh liệt, dưới sự vuốt ve của anh, trước đây cô chưa từng co cảm giác như thế này. Anh giống như một tên xâm lược từng bước xâm chiếm từng bộ phận trên cơ thể của cô, dường như chỉ trong nháy mắt cô sẽ bị chiếm đoạt, trong lòng liền có chút sợ hãi.
“ Thiên Tuệ, thân thể của em thật mềm mại………….” – Miệng của anh dán vào gáy của cô, khiến cho động mạch của cô nhanh chóng tăng vọt.
Giờ khắc này, cô đã thuộc về hắn.
Anh nhẹ nhàng kéo khoá kéo sau lưng cô xuống khiến cho cả bộ âu phục rơi xuống đất, trên người cô lúc này cũng chỉ còn một bộ nội y.
"A!" – Cô xấu hổ muốn che lại nhưng lại chậm một bước.
“ Không được che, em thật đẹp.” – Anh thì thào khen ngợi.
Ánh đèn chiếu xuống, da thịt của cô sáng bóng, rực rỡ hiện ra, trong đáy mắt ngượng ngùng lại thêm động tác thẹn thùng khiến máu của anh tăng nhanh không cố định.
Anh không nói thêm gì nữa, đưa tay bế cô lên đi tới giường, sau đó đặt cô xuống giường.
Chương 3
Cô thế nhưng lại để cho anh ôm đi……….
Mắt Thiên Tuệ trợn tròn một chút, một ý nghĩ đột nhiên chui vào đầu, cô lập tức kéo tấm chăn mỏng quấn quanh người mình, nửa mình còn lại quỳ ở trên giường.
“ Dạ…….”- Cô muốn nói chuyện nhưng chưa kịp nói đã bị ngắt lời.
“ Thiên Tuệ, anh muốn em.” – Anh mở miệng nói, không chút do dự nào.
“ Em biết……….” – Cô không phải là đứa ngốc mà không hiểu được ý tứ trong lời nói của anh. Mặc dù có chút xấu hổ nhưng cô vẫn dũng cảm nhìn anh.
“ Em biết sẽ xảy ra chuyện gì, em chỉ có một cơ hội cự tuyệt !” – Anh bình tĩnh nhìn cô, ngay cả anh cũng có chút không hiểu, tại sao anh lại nói như vậy…………..Có lẽ anh không muốn hù doạ cô.
“ Em…….Em thích anh!”- Nhìn con ngươi thâm thuý trong mắt anh, Thiên Tuệ chần chờ một chút, liền thẳng thắn nói ra tình cảm của mình.
Có lẽ đây là cơ hội ông trời đã tặng cho cô, cho dù chỉ một lần nhưng nếu cho thể cùng người mình yêu ở chung một chỗ, cô cũng nguyện ý. Dù sao không phải ai cũng có hồi ức tốt đẹp như vậy để nhớ lại.
“ Anh hi vọng em sẽ không hối hận.” – Tư Bì Nhĩ lần nữa xác nhận với cô.
“ Em sẽ không ” – Thiên Tuệ cầm tay anh sờ lên tim cô, để cho lòng bàn tay anh có thể cảm giác được lồng ngực cô đang dập dồn dập, chứng minh cho mong muốn của mình.
Cô ngớ ngẩn, đơn thuần cũng rất thẳng thắn, hơi thở hít sâu, hấp dẫn ánh mắt của Tư Bì Nhĩ.
Cô muốn chính mình thể hiện, liền nhanh chóng ngửa đầu hôn anh một cái.
“ Thiên Tuệ, giúp anh cởi quần áo.”- Dục vọng trong người khiến cho ánh mắt anh càng thêm u mê. Kéo tay của cô để trên cổ, muốn cô cởi cà vạt ra.
Trống ngực đập thình thình, cô cảm thấy cổ họng của mình không tốt, liền nuốt một ngụm nước bọt. Cô ngoan ngoãn nghe lời anh, bắt đầu đưa tay tìm kiến nút áo của anh.
Thiên Tuệ khẩn trương, ngón tay của cô có chút không nghe lời, cởi một cúc áo cũng mất rất nhiều thời gian.
Chờ đợi đúng là rất khó nhịn, nhưng nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của cô, Tư Bì Nhĩ cũng cam nguyện chịu đựng.
Từng cúc áo được cởi ra, lộ ra một cái áo bên trong. Đáy lòng cô có một cảm giác khao khát tim kiếm, tâm tình không khỏi mong đợi, sự khẩn trương lúc đầu cũng không còn nhiều.
Tư Bì Nhĩ rất phối hợp để cho cô cởi đai lưng xuống, khiến cho kiện áo sơ mi nới lỏng, rơi xuống nền nhà.
Cái áo mỏng bên trong không ngăn được sức nóng mà anh toả ra, cơ hồ muốn làm cho bàn tay của Thiên Tuệ bị bỏng. Nhìn ánh mắt khích lệ của anh, cô chậm rãi cởi cái áo trong của anh, lộ ra lồng ngực mạnh mẽ săn chắc.
Giọng điệu của cô nhẹ nhàng, tuy nói cô từng cùng bạn nam ở chung một chỗ, cũng sang chỗ của nhóm đàn ông thực tập nhưng là lần đầu tiên cô thật sự chạm đến thân thể của một người đàn ông trần truồng, khiến cho khuôn mặt cô lại hiện một tầng đỏ ửng.
Cánh tay anh bền chắc, lồng ngực tựa như tàng trữ một sức mạnh cực lớn, cùng thân thể cô thật sự có chút bất động.
“ Chạm vào xem” – Tư Bì Nhĩ cố hết sức để khống chế mình không nhào tới. để cho cô chạm vào anh, anh biết đây cũng là tự làm mình khổ.
Cô chớp mắt, ngón tay khẽ run trượt trên bờ vai của anh, thật ấm áp, cứng rắn giống như trong tưởng tượng của cô. Bàn tay cô từ từ trượt nhẹ xuống lồng ngực của anh, cảm giác có một lực lượng vô cùng lớn đang bao vậy mình, cô nghĩ đến lần đầu tiên gặp anh, thái độ êm dịu ẩn chứa một khí thế vô cùng lớn…
Anh cắn chặt răng, cố gắng nhẫn nại, trên trán liền toát ra một tầng mồ hôi. Cái cảm giác ngọt ngào khi bị cô hành hạ còn nhiều hơn tất cả những người đàn bà trước đây của anh.
“ Tư Bì Nhĩ, anh sao vậy?” – Thiên Tuệ nhìn thấy gương mặt của anh đột nhiên t
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu77/5793