Polaroid
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Buông Tay, Tôi Không Lấy Chồng-full

Lượt xem :
ộn xộn, tóc rũ xuống che cái trán anh, trong mông lung lộ ra một đôi mắt thâm thúy.

"Đồ tồi! Buông ra!" Cho dù thân thể khó chịu, nhưng cô cũng không phải chịu thua,mở miệngliên tục mắng anh.

Hắc Nhược Hoành nhếch môi, kinh nghiệm nhiều năm nói cho anh biết, nhất định không thể đối với người phụ nữ này quá tốt, bằng không cô nhất định được đằng chân lên đằng đầu, sau này sẽ còn leo lên đầu của anh.

Anh nắm cái cằm đẹp đẽ của cô, "Uống bao nhiêu rượu rồi?" Giọng nói anh hung ác, mang theo nồng đậm bất mãn.

"Ai cần anh lo!" Cô cũng không khách khí nói, "A! Anh tên khốn kiếp này!"

Anh cắn cô một cái, cắn lên đôi môi tê tê của cô. Hai cánh tay bị anh đè lên, đôi chân cũng bị anh đè nặng, cô không có lấy một chỗ tự do, nếu không sẽ đánh lại anh.

"Mắng thêm vài câu nữa?" Lời nói uy hiếp truyền tới bên tai cô.

A, a, mới không gặp bao lâu, hiện tại người đàn ông khó ưa này làm sao lại thay đổi như thế? Anh không phải rất dung túng và cưng chìu cô sao?

Bây giờ thì thế nào! Thế giới phản? Đồng Tử Lâm tức giận dữ dội, "Anh nếu không buông em ra, em liền báo cảnh sát!"

Vạch đen to đùng xuất hiện trên mặt anh một cách hoa lệ, đối với sự uy hiếp của cô, Hắc Nhược Hoành chưa từng phản đối, nếu như nói những lời này có thể ép người đi phạm tội, như vậy số vụ phạm tội sẽ không cao như vậy .

Rõ ràng, người phụ nữ này cũng phát hiện lời nói của cô vô cùng ngây thơ, cô lúng túng đỏ mặt, ngang ngược nói: "Anh rốt cuộc có buông ra hay không?"

Mới vừa rồi người phụ nữ này còn tràn ngập mê hoặc, trong nháy mắt lại thành một người phụ nữ hung ác. Bất quá càng khiến Hắc Nhược Hoành mê hoặc nhiều hơn, luỹ thừa kéo lên không ngừng.

"Em nói xem anh muốn làm gì?" Khi anh quyết định bắt cóc cô lên núi, anh nghĩ tới thời gian vui vẻ, tìm cách làm sao để cô mệt đừ, mà làm tình là một trong những lựa chọn anh thấy thích nhất.

Mà hiện tại địa điểm đã thay đổi, nhưng ý định thì cũng vậy.

Đồng Tử Lâm cắn cắn môi, cô muốn bắt anh đừng thở gấp xuống phía dưới, thế nhưng cô không có cách nào. Rõ ràng anh đã nổi lên dục vọng, cô cẩn thận nhìn trộm, "Anh nếu dám đối với em có ý nghĩ không an phận, em liền..."

Cô hơi ngừng, móng vuốt người nào đó đã chạm đến chổ đẫy đà của cô, thậm chí còn phát ra tiếng hài lòng ừm hừ, "Làm sao bây giờ! Tay anh không muốn lấy ra..." Vừa nói đồng thời các ngón tay phối hợp nắm lấy ngực của cô.

Cô xấu hổ đỏ mặt, không biết là do ngà ngà say, hay tức giận, cũng có thể là ngượng ngùng, "Anh... Buông ra!"

Có lúc phụ nữ quá mức ồn ào, đàn ông đều thích dùng một chiêu để giải quyết, Hắc Nhược Hoành cũng không ngoại lệ, dứt khoát cúi người, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô.

"Ừm..." Cô nửa là bất mãn, nửa là sĩ diện, miệng phát ra âm thanh rên rỉ động lòng người.

Đầu lưỡi anh không dịu dàng chút nào, thô lỗ đấu đá lung tung, một khi quấn tới cái lưỡi thơm tho của cô, sẽ dây dưa đến chết, thẳng đến khi cái lưỡi cô tê dại, anh mới thở phì phò tách khỏi môi cô.

Mí mắt cô rũ xuống, nhìn chất lỏng đáng nghi theo khóe miệng anh kéo ra ngoài, hai gò má cô ửng đỏ, lè lưỡi liếm đi sợi ngân tuyến.

Đột nhiên Hắc Nhược Hoành kích động xé quần áo cô, khiến cô la to, "Anh làm gì thế, không cho phép xé quần áo của em..."

Hắc Nhược Hoành mất kiên trì, trực tiếp xé rách quần áo của cô, Đồng Tử Lâm tức giận muốn đem người đàn ông này ném xuống dưới lầu.

Nhưng anh cũng không có cho cô nhiều thời gian để thở, ngay cả thời gian để cô mắng vài câu cũng không có, còn xấu xa khơi mào lửa nóng trong cô.

Lửa dục, căn bản không cách nào đè xuống, cả người cô đều mềm nhũn, ánh mắt tức giận ngược lại như một dòng nước, tứ chi mềm như bông vải.

Cái miệng của anh ở trước ngực cô làm mưa làm gió, bộ ngực cô biến thành chiếc bánh ngọt, hòa tan trong miệng anh, sau khi anh mút thổi đầy đủ mới nhẹ nhàng nhả đầu vú màu hồng ra, hài lòng líu lưỡi không nói nên lời.

Đóa hoa mai cứng rắn trên vú run rẩy đứng thẳng, nhìn như quật cường, trên thực tế cũng nhu nhược không gì sánh được, và lúc này người đang nằm ở dưới người anh cũng như nhau.

Anh không thích cô miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo, cô không chịu thừa nhận cô thích anh, nếu cô không thích anh, cô còn có thể để anh đối với cô như vậy sao?

Câu trả lời là không, bởi vậy cô thật sự thích anh.

Vì vậy, khóe miệng anh mang theo nụ cười xấu xa cởi tất cả quần áo trên người cô, bao gồm cả của anh. Khi cô đang mơ màng thì một bộ phận cường tráng của nam giới đã dựa sát vào cô.

"Anh..." Cô thở dốc vì kinh ngạc, hai tay chân đều bị mất năng lực, đôi mắt mang theo khát vọng muốn được anh sủng ái mềm mại đáng yêu, cho dù cô muốn nói anh cút ngay, nhưng trong lòng cũng nói muốn anh.

"Muốn?" Một tay anh lởn vởn trước ngực của cô, một tay lướt qua bụng của nàng, dừng tại phía trước u cốc cô, năm ngón tay như đánh đàn Piano khẽ lướt qua.

Rõ ràng không có đụng nơi đó của cô, nhưng có một ngọn lửa nóng lại từ nhỏ bụng chạy thẳng lên đầu. Người đàn ông này thủ đoạn tán tỉnh ngày càng điêu luyện, vứt những chuyện không vui sau lưng, lông mày Đồng Tử Lâm nhướng cao, tay hướng hạ thể của anh chụp lấy.

Nếu như không phải mặt của cô đỏ như vậy, Hắc Nhược Hoành có lẽ sẽ giật mình vì sự gan dạ của cô, thậm chí mặt cô đỏ đến tận tai.

Anh đè ý cười xuống yết hầu, tay cũng không khách khí nữa, vừa nhéo vừa xoa bóp cánh hoa của cô.

Thân thể của cô thoáng run lên một trận, hô hấp đều trở nên không thông thuận, bên miệng phát ra tiếng nói mê người, móng tay nắm lấy ghế sô pha mềm mại dưới người.

"Thật là mềm!" Anh cười nhạo, ngón tay không đùa giỡn cô nữa, nhẹ cắm vào trong cơ thể của cô, có chút kinh ngạc nói: "Đã ướt thế này!"

Nếu cô còn sức lực, cô nhất định sẽ một cước đá chết anh, nhưng chính là cô không còn sức lực, chỉ có thể mặc cho anh đùa giỡn, bị anh đùa nghịch những tư thế anh thích.

Cô từ ở dưới người của anh chuyển thành ngồi trên đùi của anh, mà giữa hai chân của cô vẫn còn bị anh đùa giỡn, hai luồng bạch ngọc bị anh chơi đùa không tha.

Trong thân thể lửa càng ngày càng hừng hực, anh vẫn còn làm không biết mệt, Đồng Tử Lâm thực sự chịu không nổi, hai tay liền đẩy hai cánh tay của anh ra. Bị đẩy ra, anh trực tiếp buông cô ra, hai tay đặt ở trên ghế sa lon, dù bận vẫn ung dung địa nhìn cô.

Cô chưa bao giờ khiến anh phải thất vọng, cô chủ động vuốt ve dục vọng của anh, anh kinh ngạc nhìn dục vọng thật to của mình, trong thân thể khát khao nó càng lớn hơn.

Giữa bọn họ tình dục cho tới bây giờ đều là nam chủ động, đây là lần đầu tiên cô chủ động, động tác của cô có chút không thành thạo, cô nâng mông, tính toán ngông cuồng ngồi xuống để giải quyết lửa nóng trong cơ thể.

Người đàn ông đúng lúc ngăn cản cô lại, để tránh khỏi tình cảnh khó xử, khiến phải vào bệnh viện, thật sự là rất buồn cười.

Anh ra hiệu cô nhấc mông, tách cánh hoa non nớt giữa hai chân cô, đem dục vọng hơi lớn nhét vào lối giữa của cô, cô vội vàng hít sâu một hơi, anh chỉ bảo nói: "Chậm rãi ngồi xuống."

Cô ngoan ngoãn nghe lời, hai chân cứng ngắc chậm rãi nhẹ nhàng mà ngồi xuống, cảm nhận rõ ràng dục vọng thật lớn của anh tiến vào bên trong, loại cảm giác này rất kỳ diệu, khiến bọn họ hòa tan.

Cô quá mức nghe lời, làm khổ Hắc Nhược Hoành, anh không muốn cứ theo nhịp điệu chậm chạp này, không còn kiên nhẫn nữa hai tay anh cầm eo nhỏ nhắn của cô, hạ thân đâm thẳng lên, trong nháy mắt tiến vào trong chỗ sâu nhất của cô.

Cô bất mãn liếc anh một cái, không một chút nào thích cử chỉ khó hiểu này của anh.

"Lúc này muốn anh chậm lại, không có khả năng đâu!" Đặc biệt anh thực đã đói bụng rất lâu rồi...

Chương 7
Lúc này trên ghế sa lon đang diễn ra cảnh kích tình mãnh liệt, người phụ nữ đưa lưng ngồi ở trên người của anh, thuận theo anh mỗi một lần tiến vào, trên dưới chuyển động, thân thể không khỏi run rẩy, giữa hai chân không ngừng chảy ra mật ngọt trơn trợt.

Hai luồng tuyết trắng không ngừng rung động, nhấp nhô lên xuống, đong đưa những cuộn sóng khác nhau, trái tim tựa như bị một cỗ lực mạnh mẽ rung động.

Người đàn ông nhìn không được nữa, một tay của anh từ phía sau tiến lên phía trước, ngang ngược đặt ở trước ngực cô, ngăn chặn hai luồng tuyết trắng đang gây hấp dẫn ánh mắt anh, nhưng lại ngăn không được luồng tuyết trắng đang ma xát lên cánh tay anh.

Người đàn ông ở phía sau, đem đùi tuyết trắng của cô mở rộng ra, rất hào phóng cùng cô thưởng thức cảnh đẹp. Vật to dài của người đàn ông, như con rắn dài không ngừng xuyên qua hoa viên lầy lội.

Cô khó chịu quay đầu chỗ khác, anh cũng không cho phép, hạ thân đâm vào càng dùng sức, thẳng tới khi cô khuất phục, anh mới chậm trở lại. Hai phiến thịt mềm mại bị đụng đến đỏ bừng, nước mật chảy xuôi trên bắp đùi của anh, giống như nước sông đổ ra, chỉ không ngừng cuồn cuộn như sông đầu nguồn mà thôi.

Cô lắc đầu muốn chống cự, nhưng người đàn ông lại vỗ về chơi đùa khiến cô thoải mái mà kêu rên, những giọt mồ hôi dính đầy trên người, nhưng cô lại không cảm thấy mệt, ngược lại cảm thấy rất sảng khoái.

Anh một cái lại thêm một cái, lúc nặng lúc nhẹ, lại gây khó dễ cho cô, làm trong cơ thể cô không ngừng nổi lên dục vọng, vốn cô muốn khép chân lại, nhưng bị anh bắt được tư thế này.

Cô mở rộng hai chân, mỗi lần anh mạnh mẽ đâm vào thì nơi phía dưới, một trận tê dại và khoái cảm lập tức truyền khắp thân thể.

Nhiệt độ thân thể trở nên thật là cao, thư thái làm cho eo thon của cô vặn vẹo, lối giữa mềm mại co rút lại, hút sâu vật nam tính của anh, khiến cho anh càng va chạm mạnh hơn.

Hắc Nhược Hoành ở giữa hoa huyệt của cô rút ra đâm vào, cho dù trong cơ thể cô tuôn ra chất nhầy trong suốt khiến cho anh ra vào càng dễ dàng, nhưng cô vẫn còn quá chặc.

"Một năm qua cũng không có người đàn ông nào sao?" Anh ở bên tai cô nhẹ nhàng hỏi.

"Làm sao lại không có!" Đồng Tử Lâm mới không thừa nhận, miễn cho anh đắc ý.

Nên nói Hắc Nhược Hoành hiểu cô rất rõ, "Có đúng không?" Ngừng một lát, anh lại nói tiếp, "Một năm qua này anh đã từng qua lại với một hai người phụ nữ, nhưng cũng không có một ai giống như em... Khiến cho anh kích động như vậy..." Vẻ mặt anh không chút đổi sắc mà bịa chuyện, nửa câu đầu là giả, nửa câu sau lại là thật.

Cô cũng biết, người đàn ông này căn bản cũng không phải chung thủy gì! Trong đầu sớm biết sẽ như vậy, nhưng trong lòng cô không tránh được bực tức.

Người đàn ông thoải mái thở ra một hơi, đợi cô một năm qua rốt cuộc cũng đáng giá! Chính cô ta có lẽ không biết, thời khắc này trên mặt cô có một vẻ được gọi là ghen tị.

Một lời nói dối nho nhỏ liền hiểu được tất cả tâm ý của cô, như vậy anh cũng sẽ không cần phải đi ra ngoài mua máy phát hiện nói dối về thử người phụ nữ này.

Thích anh, mới thích "Uống giấm chua" và tự làm chuyện mất mặt như vậy.

Đồng Tử Lâm vừa nghĩ tới có người phụ nữ khác giống như cô ở dưới người của anh phục vụ, giống như cô vuốt ve qua thân thể cường tráng của anh, thì cô liền cảm thấy chán ghét, trên mặt b
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT43/983