Tiểu thuyết - Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em - phần cuối
Lượt xem : |
i mặt tronglòng anh, nhẹ nhàng thở ra.
Mạnh Tưởng liên tục nói chuyện với cô, muốn giảm bớt sự sợ hãi củacô. Chung Tình nghe thấy giọng Mạnh Tưởng, dần cảm thấy an tâm.
Hai người nhanh chóng đến đại sảnh ở tầng một. Bảo vệ ở dưới tầngnhìn thấy họ đi xuống, vội vàng hỏi tình trạng của Chung Tình. ChungTình cắn môi không nói gì, Mạnh Tưởng lớn tiếng chỉ trích họ không làmtốt công tác bảo vệ. Vì sao thang máy kẹt ở trên, báo động không có tácdụng, lại cũng không có ai biết. Anh tức giận nói nhất định sẽ kiến nghị lên ban quản lý trung tâm.
Bảo vệ vội vàng nhận lỗi, đây thật sự là sơ sót của nhân viên. Lầnnày họ nhất định sẽ xử lý thật nghiêm, đối với chuyện Chung Tình khôngkhỏe, họ sẽ chịu trách nhiệm tiền thuốc men.
Mạnh Tưởng lạnh lùng trừng mắt nhìn họ, nói đương nhiên họ phải chịu tất cả trách nhiệm, sau đó ôm Chung Tình đi ra.
Mạnh Tưởng cho Chung Tình vào trong xe, thắt dây an toàn rồi đóng cửa.
Nhìn trên mặt Chung Tình còn vệt nước mắt, anh đau lòng lấy khăn giấy lau cho cô. Chung Tình mở to đôi mắt trống rỗng, thở mạnh, Mạnh Tưởngvươn tay kéo cô vào ngực, \"Đừng sợ, không sao đâu.\" Anh biết cô sợ tối,nhưng không ngờ lại sợ đến vậy.
Lúc anh biết thang máy xảy ra chuyện, theo bản năng chạy ra khỏi vănphòng. Bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới công ty cô, sợ cô ở bên trongkhông thở được, anh cũng lo cô sẽ sợ hãi. Anh không biết mình đã vượtbao nhiêu đèn đỏ, chỉ biết anh đã chạy rất nhanh. Khi anh rống giận bảovệ của tòa nhà có biết thang máy hỏng hay không, bảo vệ bị sự giận dữcủa anh làm cho ngây người. Họ vội đi xem hệ thống theo dõi thang máy,phát hiện có một máy theo dõi ngừng hoạt động, ấn ấn nửa ngày mới lấylại được hình ảnh, sau khi xem xác định thang máy dừng ở tầng sáu. Họvội vã chạy lên, gõ cả nửa ngày mới nghe thấy tiếng đáp lại. Khi MạnhTưởng nghe thấy tiếng nói suy yếu của cô vang lên, trái tim bóp chặt mới buông ra một chút, Tiểu Tình vẫn còn ở bên trong.
Mạnh Tưởng buông Chung Tình ra, khởi động xe, rời đi.
Mạnh Tưởng biết Chung Tình cần thời gian để bình phục, anh cho xechạy đến bờ sông. Anh xuống xe mua hai chai nước chanh nóng, nhét mộtchai vào tay cô, Chung Tình run run không cầm được, Mạnh Tưởng dùng taybao lấy tay cô, nhẹ giọng nói: \"Uống một chút đi.\"
Chung Tình run rẩy đưa lên môi, cảm giác ấm áp tràn vào lòng, lạitiếp tục uống thêm một ngụm. Hơi nóng phả lên mắt, hốc mắt lại đỏ lên.
Mạnh Tưởng vuốt vuốt những sợi tóc hỗn loạn của cô, giọng nói nhẹ nhàng, \"Bây giờ vẫn còn sợ bóng tối sao?\"
Chung Tình theo bản năng gật đầu, tay cầm chặt lon nước, cảm thụ hơiấm xuyên qua lòng bàn tay đến các nơi trong cơ thể. Lúc nãy cô thật sựcảm thấy rất lạnh, lạnh từ trong lòng đến đầu ngón tay, run run khôngngừng được.
Mạnh Tưởng vươn tay ôm cô vào ngực, cô hơi lùi lại, trên đỉnh đầutruyền đến giọng anh, \"Đừng động đậy.\" Chung Tình nhắm mắt, dựa vào lòng anh, cảm nhận hơi ấm của anh truyền đến.
Mạnh Tưởng ôm cô, vẫn không nhúc nhích. Trong xe tràn ngập mùi hương nước chanh, còn có sự an bình thản nhiên.
Không biết qua bao lâu, Chung Tình mở mắt ra, chậm rãi tránh khỏivòng tay anh, ngồi thẳng lên. Vẻ mặt hối hận, càng muốn tạo khoảng cáchvới anh, lại càng dây dưa không rõ, cô nên làm sao bây giờ?
Mạnh Tưởng nhìn khuôn mặt đầy vẻ xấu hổ của cô. Anh than nhẹ, \"Emkhông cần phải lo lắng. Anh không muốn những lời của anh làm em rời xaanh, chúng ta vẫn là bạn, đúng không?\"
Chung Tình cúi đầu, gật gật.
Mạnh Tưởng dùng tay xoa xoa đầu cô, cười nói: \"Lúc nãy em im lặng,làm anh thật sự rất lo lắng, anh sợ em đã xảy ra chuyện, nhưng cũng rấtvui khi nghe thấy em gọi tên anh. Tiểu Tình, anh hy vọng em có gì khókhăn sẽ nhớ đến anh.\"
Chung Tình vẫn cúi đầu, không dám ngẩng mặt, bởi vì lời nói của anhkhiến trái tim cô nhảy lên, chóp mũi và hốc mắt đều đau đớn. Cô cúi đầunói một câu, \"Em xin lỗi.\" Em xin lỗi, Mạnh Tưởng, không nên tốt với emnhư vậy, sẽ càng làm em khó xử.
Mạnh Tưởng nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu cô, rồi buông tay, giọng nói trầmtrầm, chậm rãi vang lên, \"Tiểu Tình, thật ra đêm nay anh tìm em, là cóchuyện muốn nói. Mấy ngày nay anh đã nghĩ rất nhiều, nghĩ đến mười nămqua em đã gặp biết bao chuyện không vui, là vì em không thể rũ bỏ quákhứ, anh cũng vậy. Anh vẫn luôn tin rằng chúng ta nhất định là một đôi,tin tưởng chắc chắn một ngày nào đó em sẽ quay đầu tìm anh. Nhưng anh đã không nghĩ đến, tình cảm của anh là nguồn gốc những nỗi đau khổ của em. Nếu năm đó chúng ta không ngang bướng, có lẽ nhiều chuyện đã không xảyra.\" Anh thật sự suy nghĩ rất nhiều, nếu tình yêu của anh làm cô đaukhổ, anh tình nguyện tự mình gánh chịu. Chỉ cần cô hạnh phúc, chỉ cần cô có thể quên đi mọi thứ, anh nguyện ý buông tay.
Mạnh Tưởng nhìn vai cô co rúm, anh vươn tay giữ lại, \"Tiểu Tình, đừng tự trách về chuyện của Chu Đồng nữa, anh tin rằng cậu ấy cũng hy vọngem hạnh phúc, mọi người đều hy vọng em hạnh phúc.\" Chu Đồng, đây làngười vĩnh viễn không thể thay thế trong lòng Tình Tình, rốt cuộc anhcũng chịu thua.
Chung Tình cúi đầu không nói, nước mắt lặng lẽ rơi xuống, ướt đẫm.
Mạnh Tưởng nhìn cô thật lâu, giọng nói có chút nghẹn ngào, \"Nếu ChuMinh bắt nạt em, nhất định phải nói với anh, anh ta không cao bằng anh,nhất định không đánh lại được anh.\" Chung Tình chỉ cảm thấy đầu vai đaunhức, trái tim cũng đau đến mức không thở được. Mạnh Tưởng, em xin lỗi,nếu anh không yêu em, anh sẽ hạnh phúc hơn.
Mạnh Tưởng thương xót hôn nhẹ ở thái dương cô, động tác nhẹ nhàng này lại khiến lòng cô chấn động, rốt cuộc cô cũng không kìm nén nổi, khócthành tiếng, \"Mạnh Tưởng.\" Mọi áy náy và cảm động theo nước mắt tràn ra.
Mạnh Tưởng nhắm mắt lại, dùng sức ôm lấy cô. Có lẽ đây là lần cuốicùng anh có thể ôm Tình Tình, cứ để anh ôm thật chặt một lần. Tình Tình, cho dù về sau người ở bên cạnh em là ai, xin hãy để cho anh một vị tríthật nhỏ, để anh có thể im lặng bảo vệ cho em. Anh vĩnh viễn sẽ là Tưởng Tưởng của em.
Thở sâu một hơi, anh nhẹ nhàng buông cô ra. Đợi lâu như vậy, nhớ lâunhư vậy, cuối cùng vẫn là nhẹ nhàng buông tay. Có lẽ đây là vận mệnh của anh và Chung Tình. Từng tin tưởng vững chắc, không chút nghi ngờ cô làcủa anh, sau khi nhìn thấy Chung Tình khổ sở như vậy, rốt cuộc anh cũnghiểu ra, mọi thứ đều chỉ vì anh nhất quyết làm theo ý mình mà thôi. ChuĐồng, Chung tình và anh, mối quan hệ của ba người đã dừng lại từ mườinăm trước. Từ khi Chu Đồng chết, họ đã không thể quay đầu lại, anh cũngmất đi quyền yêu thương cô. Nếu chỉ có thể làm bạn, vì sao không mỉmcười để cô hạnh phúc? Anh không nghĩ đến sự rối rắm thống khổ của cô, đã quen với việc một mình hoài niệm, thì cứ tiếp tục hoài niệm như vậy đi. Tình Tình, anh yêu em, nên không muốn quên em.
Đêm đó, Mạnh Tưởng và Chung tình ở trong xe nói chuyện rất lâu, không có tình yêu, chỉ có tình bạn.
Chương 48 : Ăn cơm
Chung Tình và Chu Minh đã bắt đầu chuẩn bị cho hôn lễ, chụp ảnh áocưới, lên kế hoạch tổ chức tiệc. Nhưng gần đây Chu Minh có chút phiềnnão, mẹ luôn luôn lải nhải bên tai anh, nói anh nên tìm người khác,Chung Tình không hợp với anh, khiến anh rất lo lắng. Chu Minh không cholà đúng, nói không tin. Phương Thục Anh không cam lòng, bà nghe thầytướng số nói nếu Chu Minh lấy Chung Tình, sẽ không tốt cho Chu Minh. Bànghĩ đến chuyện vì đi đón Chung Tình mà Chu Minh xảy ra tai nạn, lại tin không chút nghi ngờ vào điều này. Bà âm thầm đến hàng xóm Chu gia hỏithăm về Chung Tình, hàng xóm lại nói không biết nhiều, chỉ biết cô taluôn ở nước ngoài, mới về nước năm ngoái. Phương Thục Anh đi tìm ChuMinh xác nhận, Chu Minh nói đúng vậy.
Phương Thục Anh càng cảm thấy kỳ quái, đi du học sao lại lâu như vậy? Nếu ở nước ngoài phát triển tốt, thì về nước làm gì? Bà quyết định phải điều tra Chung Tình thật kỹ, bà không tin Chung Tình ở nước ngoài sốngtử tế, bà không muốn con mình phải chịu thiệt.
Mạnh Tưởng giải quyết xong vấn đề tài chính của công ty, bắt đầu xửlý đến đám người Dương Bân Vũ. Đối với việc Lâm Xa và Phương Phương sửdụng con dấu của công ty để sửa hợp đồng, anh đã phó thác cho luật sưChu. Hai người kia vì sợ hãi nên cũng khai ra chủ mưu là Dương Bân Vũ.Công ty Tụ Thành tra ra việc Dương Bân Vũ muốn nuốt khoản tiền phí dụng, yêu cầu ông ta hoàn lại, nếu không sẽ báo lên cảnh sát. Rất nhanh, haiphía đều hướng vào Dương Bân Vũ, ông ta không chạy thoát được.
Mạch Dịch Nam về biết được việc này, cũng chỉ lắc đầu, thật không ngờ chỉ vì một chút lợi mà Dương Bân Vũ làm đến bước này. Mạch Dịch Nam đểMạnh Tưởng toàn quyền xử lý, quét thật sạch, phòng ngừa những chuyện như vậy lại xảy ra.
Luyến Kinh và bạn trai từ Bắc Kinh về, biết Chung Tình sẽ kết hôn,Luyến Kinh giật mình hỏi Mạnh Tưởng chuyện gì xảy ra. Mạnh Tưởng thảnnhiên nói, \"Anh không may mắn như em.\" Luyến Kinh nói muốn đi tìm ChungTình, bị Mạnh Tưởng giữ lại, \"Chỉ cần cô ấy vui là được rồi.\" Luyến Kinh trừng mắt nhìn Mạnh Tưởng, nửa ngày không nói gì. Cô chưa bao giờ thấyai ngốc nghếch như anh, Mạnh Tưởng lại chỉ mỉm cười.
Luyến Kinh đau lòng dùng sức ôm Mạnh Tưởng, cho người đàn ông ngốcnày một cái ôm là việc duy nhất cô có thể làm. Không đến mười giây, côđã bị một người kéo ra, vừa quay đầu lại đã thấy một hũ dấm chua tối tăm trừng mắt nhìn cô, \"Anh ta không cần sự an ủi của em.\" Luyến Kinh tứcgiận đến giơ chân, Mạnh Tưởng lại nở nụ cười. Người đàn ông này đối vớiLuyến Kinh có dục vọng chiếm giữ rất mạnh.
Bạn trai Luyến Kinh vươn tay ra, \"Kì Viễn\" Mạnh Tưởng cười cầm lấy, \"Mạnh Tưởng.\" Hai người đàn ông chính thức gặp mặt.
Luyến Kinh đề nghị hẹn Chung Tình và bạn trai cô đi ăn tối, MạnhTưởng gật đầu đồng ý. Luyến Kinh gọi điện cho Chung Tình, Chung Tìnhnghe nói bạn trai của cô đã trở lại, vội vàng đồng ý.
Buổi tối, năm người gặp mặt. Sau khi giới thiệu, hai đôi tình nhân ngồi ở hai bên bàn, Mạnh Tưởng ngồi ở giữa.
Lúc đầu, ba người đàn ông tán gẫu chuyện công việc, Luyến Kinh vàChung Tình nói chuyện về tình hình gần đây. Đến giữa bữa ăn, Luyến Kinhmuốn đi toilet, kéo Chung Tình cùng đi.
Hai người vào toilet, lúc trở lại nơi rửa tay ở khoảng giữa nhà vệsinh nam và nữ, Luyến Kinh nhìn Chung Tình qua gương, mở miệng, \"Vì saokhông cho Mạnh Tưởng một cơ hội?\"
Chung Tình giật mình, khóe miệng mỉm cười, \"Chúng tôi làm bạn cũng rất tốt.\"
\"Tôi còn nghĩ rằng hai người có thể ở bên nhau. Cô vì anh ấy mà bayđến Mĩ, vì sao lại không chịu chấp nhận anh ấy?\" Luyến Kinh vừa lau tayvừa nhìn Chung Tình, đôi khi cô thật sự không hiểu, Mạnh Tưởng đã đủ khổ sở rồi, thì ra Chung Tình cũng ngốc giống như anh.
Chung Tình nhận khăn tay Luyến Kinh đưa, \"Luyến Kinh, có rất nhiềuchuyện cô không hiểu.\" Cô và Mạnh Tưởng, giữa hai người có rất nhiềuchuyện ngăn cách.
\"Đúng, tôi không hiểu. Tôi không hiểu tại sao Mạnh Tưởng đợi đến mười năm, lại nhận được kết quả này!\" Luyến Kinh trừng mắt nhìn cô, vẻ mặtkhông thể tin. Nếu có một người đàn ông chờ mình như vậy, cô nhất địnhsẽ quay đầu trở lại bên anh ta. Hạnh phúc lớn nhất của phụ nữ không phải là tìm được một người đàn ông yêu mình sao?
Chung Tình đi lại, kéo tay Luyến Kinh, mỉm cười, \"Tôi vốn nghĩ rằngcô có thể mang lại hạnh phúc cho anh ấy.\" Nếu Luyến Kinh có thể ở bênMạnh Tưởng, cô sẽ yên tâm hơn.
Luyến Kinh nhìn vẻ đau thương thản nhiên trong mắt Chung Tình, lờinói đến bên miệng, rốt cuộc không thể thoát ra ngoài. Cô nắm lại tayChung Tình, hạnh phúc của Mạnh Tưởng, ngoài người con gái này ra có lẽkhông ai có thể làm được.
Chung Tình cùng Luyến Kinh đi về phòng ăn. Chu Minh không có ở đây, Chung Tình kỳ quái hỏi, \"Ch
QUAY LẠIMạnh Tưởng liên tục nói chuyện với cô, muốn giảm bớt sự sợ hãi củacô. Chung Tình nghe thấy giọng Mạnh Tưởng, dần cảm thấy an tâm.
Hai người nhanh chóng đến đại sảnh ở tầng một. Bảo vệ ở dưới tầngnhìn thấy họ đi xuống, vội vàng hỏi tình trạng của Chung Tình. ChungTình cắn môi không nói gì, Mạnh Tưởng lớn tiếng chỉ trích họ không làmtốt công tác bảo vệ. Vì sao thang máy kẹt ở trên, báo động không có tácdụng, lại cũng không có ai biết. Anh tức giận nói nhất định sẽ kiến nghị lên ban quản lý trung tâm.
Bảo vệ vội vàng nhận lỗi, đây thật sự là sơ sót của nhân viên. Lầnnày họ nhất định sẽ xử lý thật nghiêm, đối với chuyện Chung Tình khôngkhỏe, họ sẽ chịu trách nhiệm tiền thuốc men.
Mạnh Tưởng lạnh lùng trừng mắt nhìn họ, nói đương nhiên họ phải chịu tất cả trách nhiệm, sau đó ôm Chung Tình đi ra.
Mạnh Tưởng cho Chung Tình vào trong xe, thắt dây an toàn rồi đóng cửa.
Nhìn trên mặt Chung Tình còn vệt nước mắt, anh đau lòng lấy khăn giấy lau cho cô. Chung Tình mở to đôi mắt trống rỗng, thở mạnh, Mạnh Tưởngvươn tay kéo cô vào ngực, \"Đừng sợ, không sao đâu.\" Anh biết cô sợ tối,nhưng không ngờ lại sợ đến vậy.
Lúc anh biết thang máy xảy ra chuyện, theo bản năng chạy ra khỏi vănphòng. Bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới công ty cô, sợ cô ở bên trongkhông thở được, anh cũng lo cô sẽ sợ hãi. Anh không biết mình đã vượtbao nhiêu đèn đỏ, chỉ biết anh đã chạy rất nhanh. Khi anh rống giận bảovệ của tòa nhà có biết thang máy hỏng hay không, bảo vệ bị sự giận dữcủa anh làm cho ngây người. Họ vội đi xem hệ thống theo dõi thang máy,phát hiện có một máy theo dõi ngừng hoạt động, ấn ấn nửa ngày mới lấylại được hình ảnh, sau khi xem xác định thang máy dừng ở tầng sáu. Họvội vã chạy lên, gõ cả nửa ngày mới nghe thấy tiếng đáp lại. Khi MạnhTưởng nghe thấy tiếng nói suy yếu của cô vang lên, trái tim bóp chặt mới buông ra một chút, Tiểu Tình vẫn còn ở bên trong.
Mạnh Tưởng buông Chung Tình ra, khởi động xe, rời đi.
Mạnh Tưởng biết Chung Tình cần thời gian để bình phục, anh cho xechạy đến bờ sông. Anh xuống xe mua hai chai nước chanh nóng, nhét mộtchai vào tay cô, Chung Tình run run không cầm được, Mạnh Tưởng dùng taybao lấy tay cô, nhẹ giọng nói: \"Uống một chút đi.\"
Chung Tình run rẩy đưa lên môi, cảm giác ấm áp tràn vào lòng, lạitiếp tục uống thêm một ngụm. Hơi nóng phả lên mắt, hốc mắt lại đỏ lên.
Mạnh Tưởng vuốt vuốt những sợi tóc hỗn loạn của cô, giọng nói nhẹ nhàng, \"Bây giờ vẫn còn sợ bóng tối sao?\"
Chung Tình theo bản năng gật đầu, tay cầm chặt lon nước, cảm thụ hơiấm xuyên qua lòng bàn tay đến các nơi trong cơ thể. Lúc nãy cô thật sựcảm thấy rất lạnh, lạnh từ trong lòng đến đầu ngón tay, run run khôngngừng được.
Mạnh Tưởng vươn tay ôm cô vào ngực, cô hơi lùi lại, trên đỉnh đầutruyền đến giọng anh, \"Đừng động đậy.\" Chung Tình nhắm mắt, dựa vào lòng anh, cảm nhận hơi ấm của anh truyền đến.
Mạnh Tưởng ôm cô, vẫn không nhúc nhích. Trong xe tràn ngập mùi hương nước chanh, còn có sự an bình thản nhiên.
Không biết qua bao lâu, Chung Tình mở mắt ra, chậm rãi tránh khỏivòng tay anh, ngồi thẳng lên. Vẻ mặt hối hận, càng muốn tạo khoảng cáchvới anh, lại càng dây dưa không rõ, cô nên làm sao bây giờ?
Mạnh Tưởng nhìn khuôn mặt đầy vẻ xấu hổ của cô. Anh than nhẹ, \"Emkhông cần phải lo lắng. Anh không muốn những lời của anh làm em rời xaanh, chúng ta vẫn là bạn, đúng không?\"
Chung Tình cúi đầu, gật gật.
Mạnh Tưởng dùng tay xoa xoa đầu cô, cười nói: \"Lúc nãy em im lặng,làm anh thật sự rất lo lắng, anh sợ em đã xảy ra chuyện, nhưng cũng rấtvui khi nghe thấy em gọi tên anh. Tiểu Tình, anh hy vọng em có gì khókhăn sẽ nhớ đến anh.\"
Chung Tình vẫn cúi đầu, không dám ngẩng mặt, bởi vì lời nói của anhkhiến trái tim cô nhảy lên, chóp mũi và hốc mắt đều đau đớn. Cô cúi đầunói một câu, \"Em xin lỗi.\" Em xin lỗi, Mạnh Tưởng, không nên tốt với emnhư vậy, sẽ càng làm em khó xử.
Mạnh Tưởng nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu cô, rồi buông tay, giọng nói trầmtrầm, chậm rãi vang lên, \"Tiểu Tình, thật ra đêm nay anh tìm em, là cóchuyện muốn nói. Mấy ngày nay anh đã nghĩ rất nhiều, nghĩ đến mười nămqua em đã gặp biết bao chuyện không vui, là vì em không thể rũ bỏ quákhứ, anh cũng vậy. Anh vẫn luôn tin rằng chúng ta nhất định là một đôi,tin tưởng chắc chắn một ngày nào đó em sẽ quay đầu tìm anh. Nhưng anh đã không nghĩ đến, tình cảm của anh là nguồn gốc những nỗi đau khổ của em. Nếu năm đó chúng ta không ngang bướng, có lẽ nhiều chuyện đã không xảyra.\" Anh thật sự suy nghĩ rất nhiều, nếu tình yêu của anh làm cô đaukhổ, anh tình nguyện tự mình gánh chịu. Chỉ cần cô hạnh phúc, chỉ cần cô có thể quên đi mọi thứ, anh nguyện ý buông tay.
Mạnh Tưởng nhìn vai cô co rúm, anh vươn tay giữ lại, \"Tiểu Tình, đừng tự trách về chuyện của Chu Đồng nữa, anh tin rằng cậu ấy cũng hy vọngem hạnh phúc, mọi người đều hy vọng em hạnh phúc.\" Chu Đồng, đây làngười vĩnh viễn không thể thay thế trong lòng Tình Tình, rốt cuộc anhcũng chịu thua.
Chung Tình cúi đầu không nói, nước mắt lặng lẽ rơi xuống, ướt đẫm.
Mạnh Tưởng nhìn cô thật lâu, giọng nói có chút nghẹn ngào, \"Nếu ChuMinh bắt nạt em, nhất định phải nói với anh, anh ta không cao bằng anh,nhất định không đánh lại được anh.\" Chung Tình chỉ cảm thấy đầu vai đaunhức, trái tim cũng đau đến mức không thở được. Mạnh Tưởng, em xin lỗi,nếu anh không yêu em, anh sẽ hạnh phúc hơn.
Mạnh Tưởng thương xót hôn nhẹ ở thái dương cô, động tác nhẹ nhàng này lại khiến lòng cô chấn động, rốt cuộc cô cũng không kìm nén nổi, khócthành tiếng, \"Mạnh Tưởng.\" Mọi áy náy và cảm động theo nước mắt tràn ra.
Mạnh Tưởng nhắm mắt lại, dùng sức ôm lấy cô. Có lẽ đây là lần cuốicùng anh có thể ôm Tình Tình, cứ để anh ôm thật chặt một lần. Tình Tình, cho dù về sau người ở bên cạnh em là ai, xin hãy để cho anh một vị tríthật nhỏ, để anh có thể im lặng bảo vệ cho em. Anh vĩnh viễn sẽ là Tưởng Tưởng của em.
Thở sâu một hơi, anh nhẹ nhàng buông cô ra. Đợi lâu như vậy, nhớ lâunhư vậy, cuối cùng vẫn là nhẹ nhàng buông tay. Có lẽ đây là vận mệnh của anh và Chung Tình. Từng tin tưởng vững chắc, không chút nghi ngờ cô làcủa anh, sau khi nhìn thấy Chung Tình khổ sở như vậy, rốt cuộc anh cũnghiểu ra, mọi thứ đều chỉ vì anh nhất quyết làm theo ý mình mà thôi. ChuĐồng, Chung tình và anh, mối quan hệ của ba người đã dừng lại từ mườinăm trước. Từ khi Chu Đồng chết, họ đã không thể quay đầu lại, anh cũngmất đi quyền yêu thương cô. Nếu chỉ có thể làm bạn, vì sao không mỉmcười để cô hạnh phúc? Anh không nghĩ đến sự rối rắm thống khổ của cô, đã quen với việc một mình hoài niệm, thì cứ tiếp tục hoài niệm như vậy đi. Tình Tình, anh yêu em, nên không muốn quên em.
Đêm đó, Mạnh Tưởng và Chung tình ở trong xe nói chuyện rất lâu, không có tình yêu, chỉ có tình bạn.
Chương 48 : Ăn cơm
Chung Tình và Chu Minh đã bắt đầu chuẩn bị cho hôn lễ, chụp ảnh áocưới, lên kế hoạch tổ chức tiệc. Nhưng gần đây Chu Minh có chút phiềnnão, mẹ luôn luôn lải nhải bên tai anh, nói anh nên tìm người khác,Chung Tình không hợp với anh, khiến anh rất lo lắng. Chu Minh không cholà đúng, nói không tin. Phương Thục Anh không cam lòng, bà nghe thầytướng số nói nếu Chu Minh lấy Chung Tình, sẽ không tốt cho Chu Minh. Bànghĩ đến chuyện vì đi đón Chung Tình mà Chu Minh xảy ra tai nạn, lại tin không chút nghi ngờ vào điều này. Bà âm thầm đến hàng xóm Chu gia hỏithăm về Chung Tình, hàng xóm lại nói không biết nhiều, chỉ biết cô taluôn ở nước ngoài, mới về nước năm ngoái. Phương Thục Anh đi tìm ChuMinh xác nhận, Chu Minh nói đúng vậy.
Phương Thục Anh càng cảm thấy kỳ quái, đi du học sao lại lâu như vậy? Nếu ở nước ngoài phát triển tốt, thì về nước làm gì? Bà quyết định phải điều tra Chung Tình thật kỹ, bà không tin Chung Tình ở nước ngoài sốngtử tế, bà không muốn con mình phải chịu thiệt.
Mạnh Tưởng giải quyết xong vấn đề tài chính của công ty, bắt đầu xửlý đến đám người Dương Bân Vũ. Đối với việc Lâm Xa và Phương Phương sửdụng con dấu của công ty để sửa hợp đồng, anh đã phó thác cho luật sưChu. Hai người kia vì sợ hãi nên cũng khai ra chủ mưu là Dương Bân Vũ.Công ty Tụ Thành tra ra việc Dương Bân Vũ muốn nuốt khoản tiền phí dụng, yêu cầu ông ta hoàn lại, nếu không sẽ báo lên cảnh sát. Rất nhanh, haiphía đều hướng vào Dương Bân Vũ, ông ta không chạy thoát được.
Mạch Dịch Nam về biết được việc này, cũng chỉ lắc đầu, thật không ngờ chỉ vì một chút lợi mà Dương Bân Vũ làm đến bước này. Mạch Dịch Nam đểMạnh Tưởng toàn quyền xử lý, quét thật sạch, phòng ngừa những chuyện như vậy lại xảy ra.
Luyến Kinh và bạn trai từ Bắc Kinh về, biết Chung Tình sẽ kết hôn,Luyến Kinh giật mình hỏi Mạnh Tưởng chuyện gì xảy ra. Mạnh Tưởng thảnnhiên nói, \"Anh không may mắn như em.\" Luyến Kinh nói muốn đi tìm ChungTình, bị Mạnh Tưởng giữ lại, \"Chỉ cần cô ấy vui là được rồi.\" Luyến Kinh trừng mắt nhìn Mạnh Tưởng, nửa ngày không nói gì. Cô chưa bao giờ thấyai ngốc nghếch như anh, Mạnh Tưởng lại chỉ mỉm cười.
Luyến Kinh đau lòng dùng sức ôm Mạnh Tưởng, cho người đàn ông ngốcnày một cái ôm là việc duy nhất cô có thể làm. Không đến mười giây, côđã bị một người kéo ra, vừa quay đầu lại đã thấy một hũ dấm chua tối tăm trừng mắt nhìn cô, \"Anh ta không cần sự an ủi của em.\" Luyến Kinh tứcgiận đến giơ chân, Mạnh Tưởng lại nở nụ cười. Người đàn ông này đối vớiLuyến Kinh có dục vọng chiếm giữ rất mạnh.
Bạn trai Luyến Kinh vươn tay ra, \"Kì Viễn\" Mạnh Tưởng cười cầm lấy, \"Mạnh Tưởng.\" Hai người đàn ông chính thức gặp mặt.
Luyến Kinh đề nghị hẹn Chung Tình và bạn trai cô đi ăn tối, MạnhTưởng gật đầu đồng ý. Luyến Kinh gọi điện cho Chung Tình, Chung Tìnhnghe nói bạn trai của cô đã trở lại, vội vàng đồng ý.
Buổi tối, năm người gặp mặt. Sau khi giới thiệu, hai đôi tình nhân ngồi ở hai bên bàn, Mạnh Tưởng ngồi ở giữa.
Lúc đầu, ba người đàn ông tán gẫu chuyện công việc, Luyến Kinh vàChung Tình nói chuyện về tình hình gần đây. Đến giữa bữa ăn, Luyến Kinhmuốn đi toilet, kéo Chung Tình cùng đi.
Hai người vào toilet, lúc trở lại nơi rửa tay ở khoảng giữa nhà vệsinh nam và nữ, Luyến Kinh nhìn Chung Tình qua gương, mở miệng, \"Vì saokhông cho Mạnh Tưởng một cơ hội?\"
Chung Tình giật mình, khóe miệng mỉm cười, \"Chúng tôi làm bạn cũng rất tốt.\"
\"Tôi còn nghĩ rằng hai người có thể ở bên nhau. Cô vì anh ấy mà bayđến Mĩ, vì sao lại không chịu chấp nhận anh ấy?\" Luyến Kinh vừa lau tayvừa nhìn Chung Tình, đôi khi cô thật sự không hiểu, Mạnh Tưởng đã đủ khổ sở rồi, thì ra Chung Tình cũng ngốc giống như anh.
Chung Tình nhận khăn tay Luyến Kinh đưa, \"Luyến Kinh, có rất nhiềuchuyện cô không hiểu.\" Cô và Mạnh Tưởng, giữa hai người có rất nhiềuchuyện ngăn cách.
\"Đúng, tôi không hiểu. Tôi không hiểu tại sao Mạnh Tưởng đợi đến mười năm, lại nhận được kết quả này!\" Luyến Kinh trừng mắt nhìn cô, vẻ mặtkhông thể tin. Nếu có một người đàn ông chờ mình như vậy, cô nhất địnhsẽ quay đầu trở lại bên anh ta. Hạnh phúc lớn nhất của phụ nữ không phải là tìm được một người đàn ông yêu mình sao?
Chung Tình đi lại, kéo tay Luyến Kinh, mỉm cười, \"Tôi vốn nghĩ rằngcô có thể mang lại hạnh phúc cho anh ấy.\" Nếu Luyến Kinh có thể ở bênMạnh Tưởng, cô sẽ yên tâm hơn.
Luyến Kinh nhìn vẻ đau thương thản nhiên trong mắt Chung Tình, lờinói đến bên miệng, rốt cuộc không thể thoát ra ngoài. Cô nắm lại tayChung Tình, hạnh phúc của Mạnh Tưởng, ngoài người con gái này ra có lẽkhông ai có thể làm được.
Chung Tình cùng Luyến Kinh đi về phòng ăn. Chu Minh không có ở đây, Chung Tình kỳ quái hỏi, \"Ch
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêuTừ khóa Google : Trang,3,-,Tiểu,thuyết,-,Cả,Đời,Chỉ,Cần,Một,Người,Là,Em,-,phần,cuối,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 3 - Tiểu thuyết - Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em - phần cuối - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 3 - Tiểu thuyết - Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em - phần cuối - Tiểu thuyết tình yêu