Tiểu thuyết - Đuổi Theo Trái Tim
Lượt xem : |
Tên truyện: Đuổi Theo Trái Tim
Tác giả: Phương Tiểu Nhã
Thể loại: Truyện Tình Cảm
Tình trạng: Truyện Full
Tóm tắt truyện:
Ọe ! Tên hàng xóm xấu xa không có giáo dục !
Lại bắt đầu không báo trước trèo từ lối ban công vào phòng mình.
Không phải chứ ! Mình đang nude để “ chăm chút” cho nhiệm vụ “ nâng ngực “ thiêng liêng nha!
Tên xấu xa bỉ ổi đó dám nói mình tâm hồn thiếu nữ cô đơn trống vắng, không có người an ủi vuốt ve đành phải DIY.
Có nhầm lẫn không vậy hả?!
Lại nhắc đến “ sân bay” vừa đáng thương vừa đáng buồn của mình, khiến mình mãi mãi chỉ có thể làm Brother với soái ca mà thôi.
Hiện tại không dễ dàng gì có cơ hội khiến mình có thể “ ưỡn ngực” thẳng người bước đi, vậy mà tên nhóc kia dám nói mình quá sức “nhào nặn” mới làm cho trái trứng nhỏ biến thành trái đu đủ to.
Hừ ! Xem ra tên con trai này mắt bị toét rồi, nếu không thì đầu óc có vấn đề….
"Du Hữu Lạc, cuối cùng cũng bắt được quả tang rồi!" Vu Hữu An không đến lớp, tiền cũng không cần kiếm, mai phục trong phòng Du Hữu Lạc rất lâu rồi, bây giờ mới tóm được Hữu Lạc!
Cô nhìn thấy Hữu Lạc cũng không để ý gì đến vấn đề đúng mực hay không đúng mực, vừa nhìn thấy người liền bổ nhào lên phía trước ôm lấy, nhưng tốc độ bổ nhào qua quá nhanh, cho nên không ôm được thân hình Hữu Lạc, chỉ ôm được cẳng chân Hữu Lạc, nhưng, không sao, tư thế không tao nhã không hề gì, quan trọng nhất là sắp tới chị hai sắp về, nếu vấn đề của Hữu Lạc còn chưa được giải quyết xong thì cổ của cô và Hữu Vọng sẽ phải lau chùi sạch sẽ để chờ chị hai về ngắt xuống.
"Chị, chị đang gì thế hả, chị làm vậy rất khó coi a." Hữu Lạc dùng sức vùng vẫy chân, cô nhóc muốn bỏ chạy, nhưng bên chân còn kéo theo một bình mỡ heo, cô nhóc căn bản không thoát ra được, thế là cuối cùng cô nhóc đành phải buông đao đầu hàng."Em bằng lòng với chi, em không trốn, vậy đã được chưa hả."
"Cam đoan của mi không có sức thuyết phục." Hữu An căn bản không tin lời Hữu Lạc nói.
Hữu Lạc từ nhỏ đã là một ‘tiểu gian thần’, nói dối đơn giản như ăn cơm, nếu cô tin lời nói ba hoa kia của Hữu Lạc thì cũng coi như uổng phí tình chị em hơn mười hai năm giữa cô và Hữu Lạc rồi."Chị cũng không phải ngày đầu tiên quen mày, tóm lại mày phải ở nàh cho chị, thay đổi ngay cái bộ dạng như quỷ của mày đi."
"Bộ dạng quỷ gì hả!" Hữu Lạc nghe xong liền tức đến mức la chí chóe.
Cô nhóc cho rằng mình như vậy rất đẹp, cô nhóc sống ở trên đời này hơn mười hai năm đều xuất hiện dưới bộ dáng là vịt con xấu xí, lúc này vịt con xấu xí cuối cùng cũng có thể biến thành thiên nga , Hữu An thế nhưng lại dám nói vẻ xinh đẹp hiện tại của cô nhóc là “ bộ dạng quỷ”? !
Làm ơn đi, cô nhóc cảm thấy mình so với Hữu An còn đẹp hơn không chỉ mười phần ấy chứ.
"Chị rõ ràng là đang hâm mộ em, ghen tị với em, cho nên cố ý nói ngược để hãm hại em, muốn em biến trở về bộ dáng cũ, hừ! Không có cửa đâu." Hữu Lạc hếch mặt lên, tựa như một con Khổng Tước kiêu ngạo, nhưng Hữu An cũng không thèm quan tâm đến con Khổng Tước kia vu oan lung tung cho mình. Cô tùy cô nhóc muốn nói gì thì nói.
"Tóm lại mày phải biến về bộ dáng như cũ, chị mới có thể có câu trả lời thỏa đáng với chị hai."
"Chị Hai về rồi à!" Hữu Lạc cả kinh.
"Mày mới biết há."
Vừa nhắc tới cọp mẹ trong nhà, Võ Tắc Thiên, mặt Hữu An liền sụp xuống."May mắn chị hai mấy ngày nay đang bận bịu chuyện nối lại tình xưa với anh rể, hai người ngọt ngọt ngào ngào, ân ân ái ái, cho nên không rảnh về nhà, bằng không chị hai sẽ làm toáng lên vụ mày không ở nhà." Bởi vậy hôm nay cho dù Hữu Lạc nói nói bất kì cái gì, cô thế nào cũng phải giữ Hữu Lạc lại. Cô mang tinh thần thà chết không bỏ cuộc.
"Chị ——" Hữu Lạc thấy cứng không xong bèn mềm mỏng lại, bởi vì cô nhóc vừa mới hẹn hò, không muốn biến lại thành bộ dáng con nhóc xấu xí 12 tuổi kia.
"Không được." Mặc kệ Hữu Lạc có nói cái gì, cô bé tuyệt đối không đáp ứng.
Đùa hả, cô làm sao có thể vì để Hữu Lạc thoải mái nhất thời, mà để bản thân mình bị vây hãm trong vực sâu đau khổ vạn kiếp bất phục, phải biết là một khi chị hai nổi cơn giận lên thì thật khủng bố a.
"Bằng không. . . . . ."
Hữu Lạc còn đang suy nghĩ cách giải quyết, mà Hữu An lại không muốn nghe cô nhóc nói, tóm lại cự tuyệt trước nói luôn, "Làm không được."
"Em cho chị cuốn sách ma pháp." Mắt thấy biện pháp cứng mềm đều không dùng được, Hữu Lạc vì hạnh phúc bản thân, chỉ đành lấy lợi ích dụ dỗ Hữu An.
Hữu An nhịn không được muốn cười."Tao lấy cuốn sách ma pháp đó làm chi?" Cô không có tí hứng thú nào với ma pháp hết.
"Nó có thể khiến cho bộ ngực của chị biến lớn a." Hữu Lạc cười như tên trộm .
Ánh mắt Hữu An sáng lên.
"Chị muốn biến lớn bao nhiều đều có thể a." Hữu Lạc lại nhất thời bổ sung một câu, bởi vì hai khối thịt trước ngực giống như hai quả trứng luộc, đây là nỗi đau vĩnh viễn của Hữu An một người không yêu thích làm đẹp gì mấy cũng thấy mặc cảm a, Hữu Lạc hiểu rất rõ chỗ đau của chị ba mình ở đâu, cho nên mới có thể nói trúng tim đen, một câu liền chạm đến nỗi đau của Hữu An.
"Chị thấy sao?"
"Muốn bao lớn cũng có thể phải không?" Đúng như dự đoán, ánh mắt Hữu An sáng quoắc như kim cương, sặc sỡ loá mắt, làm hại Hữu Lạc thiếu chút không mở mắt ra được.
Hữu Lạc đá chân, ám chỉ chị ba mau buông tay, đừng ôm đùi cô nhóc suốt thế, như vậy rất khó coi.
Đúng. Hữu An gật đầu như giã tỏi, vội vàng từ mặt đất đứng lên, hai tay vỗ bụi, trên mặt tràn ngập ý cười.
Hữu Lạc vừa nhìn là biết chị ba của cô nhóc đích thực là muốn cái gì.
"Sách ma pháp đúng không?"
"Hey a." Hữu An thẳng gật đầu, biểu cảm tựa như một chú chó Nhật đáng yêu.
Hữu Lạc duỗi tay ra, bàn tay vốn không có vật gì bèn có thêm một cuốn sách dày nặng, kém chút đè sập Hữu Lạc, Hữu An nhanh tay lẹ mắt đón lấy, sách ma pháp cuốn sách ma pháp mới có thể tránh khỏi tại nạn.
Sau khi cầm cuốn sách trong tay, Hữu An liền đặt mông ngồi trên sofa, nỗ lực cắn nuốt. Hữu Lạc cho tới bây giờ chưa từng thấy qua chị ba của cô lại chăm chỉ đọc sách tới như vậy, nhưng —— lười quản chuyện của chị ba, cô còn phải đi yêu đương nữa kìa.
"Hey, đồ cho chị rồi, em đây có thể đi được chưa?"
"Có thể, có thể." Hữu An đang chuyên tâm đọc sách, nghiên cứu ma pháp coi Hữu Lạc như đồ vật lợi dụng vất đi, vẫy vẫy tay liền đuổi cô nhóc đi, ngay cả ngẩng mặt lên liếc cô nhóc một cái cũng không.
Hữu Lạc cũng là không để tâm thái độ của Hữu An, chị ba mặc kệ cô nhóc, vây mới tốt. Nháy mắt một cái, người đã không thấy tăm hơi.
"Hữu Lạc." Hữu An đột nhiên gọi cô nhóc lại.
"Ân, sao?" Hữu Lạc lại xuất hiện.
"Sổ tiết kiệm của em." Hữu An từ trong nội y lấy ra cuốn sổ tiết kiệm bưu chính."Đừng quên em trở về là lấy cái gì ."
Cô chính là đoán chuẩn Hữu Lạc sẽ có một ngày tiêu hết tiền, sẽ về nhà lấy cuốn sổ này cùng con dấu, cho nên cô mới có thể ở trong phòng Hữu Lạc ôm cây đợi thỏ.
"Óe, sao chị có thể bỏ cuốn sổ đó vô trong áo lót hả ." Thật đáng ghét.
Hữu Lạc sải chân tiến lên, đoạt lấy cuốn sổ, trên cuốn sổ còn lưu lại ba nhiệt độ cơ thể của chị ba, thật sự là ghê chết, Hữu An cũng không biết đã bôi cái gì, tóm lại Hữu Lạc đem cuốn sổ đó lau đi lau lại trên quần áo mình, rồi mới tức sùng máu bỏ đi.
***
Photo, pha trà rót nước, mua cơm hộp, đưa hồ sơ đến các tầng lầu. . . . . . Không sai, công việc mà cô Vu Hữu An làm chính là loại việc nhỏ nhặt như hạt đậu đó, nhưng là bất kì việc gì cô đều làm tốt nhất có thể, đến ngay cả mua cơm hộp cũng không ngoại lệ, cô vì muốn được người trong lòng liếc nhìn một cái, nhưng anh ta lại không bao giờ nhìn đến cô?
Quay đầu a, liếc nhìn cô một cái a.
Đã đến giờ ăn cơm trưa, Hữu An nhìn theo bóng lưng rời đi của Tưởng Kiện Văn, cổ cô đều đã duỗi đến trạng thái dài nhất, người đó cũng không quay đầu.
Aizz—— có tràn trề thất vọng a.
"Cậu thích anh ta!" Một giọng nói đột nhiên xuất hiện.
Hữu An liền phát hoảng, phút chốc xoay người lại, nhìn thấy bên cạnh cô có thêm một người, tên quỷ đáng ghét kia là Trần Bách Thành, hắn lách đến bên cạnh cô, cùng cô đứng ở bên cửa sổ.
Hắn nhìn thấy Hữu An dùng ánh mắt dán chặt lên người tên đàn ông kia.
"Bộ dạng không tệ, bộ dáng con người, ánh mắt cậu cũng không tồi, nhưng loại đàn ông có sự nghiệp thành công như thế sẽ thích loại vịt con xấu xí như cậu sao? Loại đàn ông độc thân hoàng kim này, có rất nhiều rất nhiều rất nhiều mỹ nữ nhòm ngó tới, cậu thứ nhất không sắc đẹp, thứ hai không dáng người, cậu lấy cái gì để so với người khác a?"
"Xé miệng cậu ra bây giờ." Hữu An quay người lại liền lấy tay kéo hai bên gò má Bách Thành, đem mặt của hắn biến thành G.G Long. Ai kêu cái miệng của hắn độc dữ vậy, cứ mở miệng là chê cô, sao hả, kiếp trước cô nợ hắn hay sao? Hừ, tức chết a.
"Tớ có nói qua muốn so sánh với người khác sao?" Tên mồm rộng này, sợ việc cô thầm mến trưởng phòng không có người biết sao, cần gì nói lớn tiếng như vậy!
"Cậu tới làm quái gì ?" Rất lớn tiếng gào lên với hắn một câu, cô tại sao phải sợ hắn chứ?
Quả nhiên, đề tài Bách Thành lập tức bị thay đổi, "Thật nhàm chán, thuận tiện đến thăm cậu." Miệng bị kéo ra khép lại không được, hắn há mồm nói chuyện liền văng nước miếng lên đầy mặt Hữu An.
Bẩn muốn chết. Hữu An vội buông tay ra, dùng tay áo quệt quệt mặt.
"Nhàm chán không biết đi tìm bạn gái cậu xem phim, tán gẫu giết thời gian hả, tìm tớ làm chi?" Hữu An ghét bỏ hắn vung vung tay lên, giống như kiểu đuổi ruồi, cô muốn hắn biến đi, đừng đến đây phiền cô, cô cũng không rảnh cùng với tên vô công rỗi nghề này tám, ách, tuy rằng kỳ thực cô cũng thật rảnh rỗi a.
"Tớ lấy đâu ra bạn gái a?"
"Cô gái lần trước đó?"
"Lần trước người nào a?" bạn gái của hắn nhiều như quần áo, đếm đều đếm không xuể, giống như cô, thô lỗ như đàn ông, hai mươi mấy năm qua, cũng chưa thấy qua cô dẫn một người bạn trai nào về nhà;— ngoài hắn ra, aizz, hắn thay Hữu An cảm thấy thật đáng buồn.
"Chính là lần trước tớ đi tới nhà cậu, không cẩn thận nhìn thấy cô ấy đè trên người cậu, cởi quần áo cậu ra đó."
Kỳ thực lần đó không phải là không cẩn thận nha, hắn cùng bạn gái ì ạch ì ạch, chỉ kéo rèm cửa sổ không đóng cửa sổ, cô tắm sạch sẽ xong đi từ phòng tắm ra, nhìn ra ngoài cửa sổ là thấy liền, một màn nóng bỏng, đáng giận là cơn gió ở ngoài ngõ của bọn họ, có cơn có, có cơn không hại cô không được xem hết rất nhiều cảnh nóng bỏng.
Cô đối đối với vấn đề tình dục luôn luôn rất hiếu kỳ, nhưng chị hai đối với các cô em gái của mình quản giáo rất nghiêm, đừng nói phim A , ngay cả truyện sắc, chị hai đều không cho các cô chạm vào, thật sự quá vô sỉ, như vậy những điều
QUAY LẠITác giả: Phương Tiểu Nhã
Thể loại: Truyện Tình Cảm
Tình trạng: Truyện Full
Tóm tắt truyện:
Ọe ! Tên hàng xóm xấu xa không có giáo dục !
Lại bắt đầu không báo trước trèo từ lối ban công vào phòng mình.
Không phải chứ ! Mình đang nude để “ chăm chút” cho nhiệm vụ “ nâng ngực “ thiêng liêng nha!
Tên xấu xa bỉ ổi đó dám nói mình tâm hồn thiếu nữ cô đơn trống vắng, không có người an ủi vuốt ve đành phải DIY.
Có nhầm lẫn không vậy hả?!
Lại nhắc đến “ sân bay” vừa đáng thương vừa đáng buồn của mình, khiến mình mãi mãi chỉ có thể làm Brother với soái ca mà thôi.
Hiện tại không dễ dàng gì có cơ hội khiến mình có thể “ ưỡn ngực” thẳng người bước đi, vậy mà tên nhóc kia dám nói mình quá sức “nhào nặn” mới làm cho trái trứng nhỏ biến thành trái đu đủ to.
Hừ ! Xem ra tên con trai này mắt bị toét rồi, nếu không thì đầu óc có vấn đề….
Đọc truyện tiểu thuyết tình yêu hay
"Du Hữu Lạc, cuối cùng cũng bắt được quả tang rồi!" Vu Hữu An không đến lớp, tiền cũng không cần kiếm, mai phục trong phòng Du Hữu Lạc rất lâu rồi, bây giờ mới tóm được Hữu Lạc!
Cô nhìn thấy Hữu Lạc cũng không để ý gì đến vấn đề đúng mực hay không đúng mực, vừa nhìn thấy người liền bổ nhào lên phía trước ôm lấy, nhưng tốc độ bổ nhào qua quá nhanh, cho nên không ôm được thân hình Hữu Lạc, chỉ ôm được cẳng chân Hữu Lạc, nhưng, không sao, tư thế không tao nhã không hề gì, quan trọng nhất là sắp tới chị hai sắp về, nếu vấn đề của Hữu Lạc còn chưa được giải quyết xong thì cổ của cô và Hữu Vọng sẽ phải lau chùi sạch sẽ để chờ chị hai về ngắt xuống.
"Chị, chị đang gì thế hả, chị làm vậy rất khó coi a." Hữu Lạc dùng sức vùng vẫy chân, cô nhóc muốn bỏ chạy, nhưng bên chân còn kéo theo một bình mỡ heo, cô nhóc căn bản không thoát ra được, thế là cuối cùng cô nhóc đành phải buông đao đầu hàng."Em bằng lòng với chi, em không trốn, vậy đã được chưa hả."
"Cam đoan của mi không có sức thuyết phục." Hữu An căn bản không tin lời Hữu Lạc nói.
Hữu Lạc từ nhỏ đã là một ‘tiểu gian thần’, nói dối đơn giản như ăn cơm, nếu cô tin lời nói ba hoa kia của Hữu Lạc thì cũng coi như uổng phí tình chị em hơn mười hai năm giữa cô và Hữu Lạc rồi."Chị cũng không phải ngày đầu tiên quen mày, tóm lại mày phải ở nàh cho chị, thay đổi ngay cái bộ dạng như quỷ của mày đi."
"Bộ dạng quỷ gì hả!" Hữu Lạc nghe xong liền tức đến mức la chí chóe.
Cô nhóc cho rằng mình như vậy rất đẹp, cô nhóc sống ở trên đời này hơn mười hai năm đều xuất hiện dưới bộ dáng là vịt con xấu xí, lúc này vịt con xấu xí cuối cùng cũng có thể biến thành thiên nga , Hữu An thế nhưng lại dám nói vẻ xinh đẹp hiện tại của cô nhóc là “ bộ dạng quỷ”? !
Làm ơn đi, cô nhóc cảm thấy mình so với Hữu An còn đẹp hơn không chỉ mười phần ấy chứ.
"Chị rõ ràng là đang hâm mộ em, ghen tị với em, cho nên cố ý nói ngược để hãm hại em, muốn em biến trở về bộ dáng cũ, hừ! Không có cửa đâu." Hữu Lạc hếch mặt lên, tựa như một con Khổng Tước kiêu ngạo, nhưng Hữu An cũng không thèm quan tâm đến con Khổng Tước kia vu oan lung tung cho mình. Cô tùy cô nhóc muốn nói gì thì nói.
"Tóm lại mày phải biến về bộ dáng như cũ, chị mới có thể có câu trả lời thỏa đáng với chị hai."
"Chị Hai về rồi à!" Hữu Lạc cả kinh.
"Mày mới biết há."
Vừa nhắc tới cọp mẹ trong nhà, Võ Tắc Thiên, mặt Hữu An liền sụp xuống."May mắn chị hai mấy ngày nay đang bận bịu chuyện nối lại tình xưa với anh rể, hai người ngọt ngọt ngào ngào, ân ân ái ái, cho nên không rảnh về nhà, bằng không chị hai sẽ làm toáng lên vụ mày không ở nhà." Bởi vậy hôm nay cho dù Hữu Lạc nói nói bất kì cái gì, cô thế nào cũng phải giữ Hữu Lạc lại. Cô mang tinh thần thà chết không bỏ cuộc.
"Chị ——" Hữu Lạc thấy cứng không xong bèn mềm mỏng lại, bởi vì cô nhóc vừa mới hẹn hò, không muốn biến lại thành bộ dáng con nhóc xấu xí 12 tuổi kia.
"Không được." Mặc kệ Hữu Lạc có nói cái gì, cô bé tuyệt đối không đáp ứng.
Đùa hả, cô làm sao có thể vì để Hữu Lạc thoải mái nhất thời, mà để bản thân mình bị vây hãm trong vực sâu đau khổ vạn kiếp bất phục, phải biết là một khi chị hai nổi cơn giận lên thì thật khủng bố a.
"Bằng không. . . . . ."
Hữu Lạc còn đang suy nghĩ cách giải quyết, mà Hữu An lại không muốn nghe cô nhóc nói, tóm lại cự tuyệt trước nói luôn, "Làm không được."
"Em cho chị cuốn sách ma pháp." Mắt thấy biện pháp cứng mềm đều không dùng được, Hữu Lạc vì hạnh phúc bản thân, chỉ đành lấy lợi ích dụ dỗ Hữu An.
Hữu An nhịn không được muốn cười."Tao lấy cuốn sách ma pháp đó làm chi?" Cô không có tí hứng thú nào với ma pháp hết.
"Nó có thể khiến cho bộ ngực của chị biến lớn a." Hữu Lạc cười như tên trộm .
Ánh mắt Hữu An sáng lên.
"Chị muốn biến lớn bao nhiều đều có thể a." Hữu Lạc lại nhất thời bổ sung một câu, bởi vì hai khối thịt trước ngực giống như hai quả trứng luộc, đây là nỗi đau vĩnh viễn của Hữu An một người không yêu thích làm đẹp gì mấy cũng thấy mặc cảm a, Hữu Lạc hiểu rất rõ chỗ đau của chị ba mình ở đâu, cho nên mới có thể nói trúng tim đen, một câu liền chạm đến nỗi đau của Hữu An.
"Chị thấy sao?"
"Muốn bao lớn cũng có thể phải không?" Đúng như dự đoán, ánh mắt Hữu An sáng quoắc như kim cương, sặc sỡ loá mắt, làm hại Hữu Lạc thiếu chút không mở mắt ra được.
Hữu Lạc đá chân, ám chỉ chị ba mau buông tay, đừng ôm đùi cô nhóc suốt thế, như vậy rất khó coi.
Đúng. Hữu An gật đầu như giã tỏi, vội vàng từ mặt đất đứng lên, hai tay vỗ bụi, trên mặt tràn ngập ý cười.
Hữu Lạc vừa nhìn là biết chị ba của cô nhóc đích thực là muốn cái gì.
"Sách ma pháp đúng không?"
"Hey a." Hữu An thẳng gật đầu, biểu cảm tựa như một chú chó Nhật đáng yêu.
Hữu Lạc duỗi tay ra, bàn tay vốn không có vật gì bèn có thêm một cuốn sách dày nặng, kém chút đè sập Hữu Lạc, Hữu An nhanh tay lẹ mắt đón lấy, sách ma pháp cuốn sách ma pháp mới có thể tránh khỏi tại nạn.
Sau khi cầm cuốn sách trong tay, Hữu An liền đặt mông ngồi trên sofa, nỗ lực cắn nuốt. Hữu Lạc cho tới bây giờ chưa từng thấy qua chị ba của cô lại chăm chỉ đọc sách tới như vậy, nhưng —— lười quản chuyện của chị ba, cô còn phải đi yêu đương nữa kìa.
"Hey, đồ cho chị rồi, em đây có thể đi được chưa?"
"Có thể, có thể." Hữu An đang chuyên tâm đọc sách, nghiên cứu ma pháp coi Hữu Lạc như đồ vật lợi dụng vất đi, vẫy vẫy tay liền đuổi cô nhóc đi, ngay cả ngẩng mặt lên liếc cô nhóc một cái cũng không.
Hữu Lạc cũng là không để tâm thái độ của Hữu An, chị ba mặc kệ cô nhóc, vây mới tốt. Nháy mắt một cái, người đã không thấy tăm hơi.
"Hữu Lạc." Hữu An đột nhiên gọi cô nhóc lại.
"Ân, sao?" Hữu Lạc lại xuất hiện.
"Sổ tiết kiệm của em." Hữu An từ trong nội y lấy ra cuốn sổ tiết kiệm bưu chính."Đừng quên em trở về là lấy cái gì ."
Cô chính là đoán chuẩn Hữu Lạc sẽ có một ngày tiêu hết tiền, sẽ về nhà lấy cuốn sổ này cùng con dấu, cho nên cô mới có thể ở trong phòng Hữu Lạc ôm cây đợi thỏ.
"Óe, sao chị có thể bỏ cuốn sổ đó vô trong áo lót hả ." Thật đáng ghét.
Hữu Lạc sải chân tiến lên, đoạt lấy cuốn sổ, trên cuốn sổ còn lưu lại ba nhiệt độ cơ thể của chị ba, thật sự là ghê chết, Hữu An cũng không biết đã bôi cái gì, tóm lại Hữu Lạc đem cuốn sổ đó lau đi lau lại trên quần áo mình, rồi mới tức sùng máu bỏ đi.
***
Photo, pha trà rót nước, mua cơm hộp, đưa hồ sơ đến các tầng lầu. . . . . . Không sai, công việc mà cô Vu Hữu An làm chính là loại việc nhỏ nhặt như hạt đậu đó, nhưng là bất kì việc gì cô đều làm tốt nhất có thể, đến ngay cả mua cơm hộp cũng không ngoại lệ, cô vì muốn được người trong lòng liếc nhìn một cái, nhưng anh ta lại không bao giờ nhìn đến cô?
Quay đầu a, liếc nhìn cô một cái a.
Đã đến giờ ăn cơm trưa, Hữu An nhìn theo bóng lưng rời đi của Tưởng Kiện Văn, cổ cô đều đã duỗi đến trạng thái dài nhất, người đó cũng không quay đầu.
Aizz—— có tràn trề thất vọng a.
"Cậu thích anh ta!" Một giọng nói đột nhiên xuất hiện.
Hữu An liền phát hoảng, phút chốc xoay người lại, nhìn thấy bên cạnh cô có thêm một người, tên quỷ đáng ghét kia là Trần Bách Thành, hắn lách đến bên cạnh cô, cùng cô đứng ở bên cửa sổ.
Hắn nhìn thấy Hữu An dùng ánh mắt dán chặt lên người tên đàn ông kia.
"Bộ dạng không tệ, bộ dáng con người, ánh mắt cậu cũng không tồi, nhưng loại đàn ông có sự nghiệp thành công như thế sẽ thích loại vịt con xấu xí như cậu sao? Loại đàn ông độc thân hoàng kim này, có rất nhiều rất nhiều rất nhiều mỹ nữ nhòm ngó tới, cậu thứ nhất không sắc đẹp, thứ hai không dáng người, cậu lấy cái gì để so với người khác a?"
"Xé miệng cậu ra bây giờ." Hữu An quay người lại liền lấy tay kéo hai bên gò má Bách Thành, đem mặt của hắn biến thành G.G Long. Ai kêu cái miệng của hắn độc dữ vậy, cứ mở miệng là chê cô, sao hả, kiếp trước cô nợ hắn hay sao? Hừ, tức chết a.
"Tớ có nói qua muốn so sánh với người khác sao?" Tên mồm rộng này, sợ việc cô thầm mến trưởng phòng không có người biết sao, cần gì nói lớn tiếng như vậy!
"Cậu tới làm quái gì ?" Rất lớn tiếng gào lên với hắn một câu, cô tại sao phải sợ hắn chứ?
Quả nhiên, đề tài Bách Thành lập tức bị thay đổi, "Thật nhàm chán, thuận tiện đến thăm cậu." Miệng bị kéo ra khép lại không được, hắn há mồm nói chuyện liền văng nước miếng lên đầy mặt Hữu An.
Bẩn muốn chết. Hữu An vội buông tay ra, dùng tay áo quệt quệt mặt.
"Nhàm chán không biết đi tìm bạn gái cậu xem phim, tán gẫu giết thời gian hả, tìm tớ làm chi?" Hữu An ghét bỏ hắn vung vung tay lên, giống như kiểu đuổi ruồi, cô muốn hắn biến đi, đừng đến đây phiền cô, cô cũng không rảnh cùng với tên vô công rỗi nghề này tám, ách, tuy rằng kỳ thực cô cũng thật rảnh rỗi a.
"Tớ lấy đâu ra bạn gái a?"
"Cô gái lần trước đó?"
"Lần trước người nào a?" bạn gái của hắn nhiều như quần áo, đếm đều đếm không xuể, giống như cô, thô lỗ như đàn ông, hai mươi mấy năm qua, cũng chưa thấy qua cô dẫn một người bạn trai nào về nhà;— ngoài hắn ra, aizz, hắn thay Hữu An cảm thấy thật đáng buồn.
"Chính là lần trước tớ đi tới nhà cậu, không cẩn thận nhìn thấy cô ấy đè trên người cậu, cởi quần áo cậu ra đó."
Kỳ thực lần đó không phải là không cẩn thận nha, hắn cùng bạn gái ì ạch ì ạch, chỉ kéo rèm cửa sổ không đóng cửa sổ, cô tắm sạch sẽ xong đi từ phòng tắm ra, nhìn ra ngoài cửa sổ là thấy liền, một màn nóng bỏng, đáng giận là cơn gió ở ngoài ngõ của bọn họ, có cơn có, có cơn không hại cô không được xem hết rất nhiều cảnh nóng bỏng.
Cô đối đối với vấn đề tình dục luôn luôn rất hiếu kỳ, nhưng chị hai đối với các cô em gái của mình quản giáo rất nghiêm, đừng nói phim A , ngay cả truyện sắc, chị hai đều không cho các cô chạm vào, thật sự quá vô sỉ, như vậy những điều
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu46/4100