Tiểu thuyết Thí Nghiệm Tình Yêu
Lượt xem : |
“Lái xe?” Hạ Vũ Tuyên chỉ hướng La Phù. “Ông là nói cô ta?”
Cô sửng sốt, nhẹ nhàng lắc đầu, như thế nào có thể là cô?
Thái Nho Minh cũng cho rằng như vậy không ổn. “La Phù là trợ lý cao cấp của chúng tôi, cô ấy làm tài xế không thích hợp cho ngài, mặt khác tôi sẽ tìm lái xe, buổi sáng sẽ tới đón ngài đi!”
“Không cần, tôi không nghĩ tiếp xúc người khác, hãy kêu cô ta tới đón tôi”. Hạ Vũ Tuyên đã suy La Phù vừa lái xe cũng sẽ nấu cơm, cô mới là người hữu dụng, dưới trướng Thái viện trưởng ngược lại không đúng tý nào.
“ Nhưng mà......” La Phù bị chỉ định tuyệt không thấy vui sướng. Mặc khác, cô cảm thấy cực phức tạp! Cùng một vị đại nhân vật như vậy sớm chiều ở chung, cô không xác định bản thân mình có thể đảm nhiệm, thích ứng nổi không?
Nhưng mà, Hạ Vũ Tuyên đã quyết định, anh ta ghét nhất bị chính người dưới thay đổi, hết thảy đều nên đơn giản xử lý. Anh không có hứng thú gặp mặt người khác, thích ứng với người khác, quá lãng phí thời gian.
Thế là anh trực tiếp nhìn cô hạ lệnh: “Buổi sáng bảy giờ, cô tới gọi tôi dậy, nấu cơm cho tôi ăn, chở tôi đi trường học. Đến buổi tối bảy giờ, cô cho tôi về nhà, nấu cơm cho tôi ăn, rồi mới cô là có thể đi rồi.”
Đây là tình hình cái gì? La Phù thiếu chút nữa không bị té ngã, anh vừa muốn cô kiêm nhiệm lái xe, đầu bếp cùng bảo mẫu, cô nào có nhiều năng lực như vậy?
Đã hơn nửa năm, vì nghênh đón Hạ Vũ Tuyên đến đại học D, việc của cô đã hoàn toàn lấy anh ta làm trọng tâm. Hiện tại cuối cùng anh ta cũng đến, cuộc sống tự nhiên của cô còn phải hoàn toàn phối hợp với anh ta?!
“ Còn có, không cho bất luận kẻ nào động tới phòng ở này, chỉ có cô có thể đến quét dọn.” Hạ Vũ Tuyên lại bỏ thêm một câu, nơi này là anh cảm nhận là thánh địa, anh không nghĩ sẽ cho người tạp vụ tiến vào. Nếu là La Phù tìm được, duy trì cô nhưng thật ra không sao hết.
Lời này vừa nói ra, không chỉ La Phù trợn mắt há hốc mồm, Thái Nho Minh cũng không thể đồng ý, ông lấy ánh mắt lý trí đến xem chuyện này. “Hạ tiến sĩ, như vậy đối với La Phù lượng công việc quá nặng, tìm vài người hỗ trợ là được rồi?”
“Tôi chính là ai cũng không muốn gặp!” Hạ Vũ Tuyên bỗng nhiên đập bàn thật mạnh, khiến cho hai người bọn họ đều sợ tới mức bả vai co rụt lại, trong lòng run lên. “Nghe không hiểu lời tôi nói sao? Vậy thì để tôi trở về Anh quốc đi!”
Thái Nho Minh lại lĩnh ngộ, vị đại học giả quả thật là đứa trẻ, muốn như thế nào liền như thế nào, tùy hứng đến tột đỉnh, mà ông chỉ có thỏa hiệp.
Thế là ông đôi khởi tươi cười nói: “Tôi hoàn toàn đã hiểu, công tác ở phương diện nghiên cứu, tôi sẽ thay ngài xã giao, hết khả năng chỉ có tôi gặp ngài. Đến nỗi cuộc sống hằng ngày, ngài duy nhất cần tiếp xúc một người chính là La Phù, như vậy có thể chứ?”
La Phù mặc dù kinh ngạc cũng không dám kháng nghị, thực rõ ràng, Hạ Vũ Tuyên đối với Thái viện trưởng có vạn phần quan trọng, mà cô vì tri ân báo đáp, cái gì đều nhẫn nhịn xuống.
“Tốt lắm.” Tính tình Hạ Vũ Tuyên nói đến là đến, nói đi là đi, đảo mắt, khôi phục biểu tình bình thản. Anh đứng dậy đi về phòng ngủ, cũng không nói lời tạm biệt, cứ như vậy đóng cửa lại.
Thái Nho Minh cùng La Phù hai mặt nhìn nhau, Hạ tiến sĩ quả nhiên không phải người thường, không có lễ phép, không nói tình cảm, khá lắm là kỳ nhân dị sĩ!
“Viện trưởng, người thật sự muốn con làm như lời nói anh ta.” Vấn đề này cần hỏi không, kỳ thật cô biết mọi chuyện đã định đoạn.
“Uhm”~~ Thái Nho Minh nhỏ giọng nói, trước cùng cô đi tới cửa, thế này mới là vẻ mặt ngượng ngùng nói: “Ta hiểu, biết hầu hạ Hạ tiến sĩ không dễ dàng, nhưng hiện tại cậu ta cũng chỉ xem hai người chúng ta thuận mắt, khi không có biện pháp tiếp xúc người khác, trước cứ thuận theo ý tứ của cậu ta đi làm đi! Còn về công việc, ta sẽ mời hai người vừa làm vừa học hỗ trợ, con không cần lo cho bọn họ, chỉ cần nhớ rõ là làm cho Hạ tiến sĩ vừa lòng thì tốt rồi.”
“ Con đây không phải bằng là người hầu anh ta?” Kỳ thật cô cũng không chán ghét anh, cũng vui vẻ ý vì anh làm việc. Nhưng từ nay về sau như vậy thường xuyên tiếp xúc, làm cho cô có trong lòng dự cảm bất an.
“ Có thể làm người hầu Hạ tiến sĩ cũng là vinh hạnh! Ta so với con cũng thoải mái không nhiều đâu, có nhiều trưởng quan, giáo thụ như vậy muốn gặp cậu ta, ta không biết như thế nào giải thích với mọi người, Hạ tiến sĩ căn bản là cái ẩn sĩ......”
Thái Nho Minh càng nghĩ càng to đầu, ông thật có thể giải quyết yêu cầu gặp này sao? Chỉ sợ đầu tiên Hiệu trưởng đại nhân sẽ xử bắn ông ta.
Nhưng mà việc hàng đầu vẫn là lưu lại khách quý, trước mắt chỉ có cứu tinh là La Phù, bởi vậy ông khẩn cầu: “Chỉ cần Hạ tiến sĩ có thể ở lại, hết thảy mọi việc đều có thể giải quyết, con có cái điều kiện hay ý gì cứ việc đề suất, xem là muốn tăng lương, tiền thưởng, phúc lợi, ta sẽ tự cho con đều được.”
“ Chú đừng nói như vậy, con sẽ hết sức đi làm.” La Phù luôn luôn dễ dàng mềm lòng, huống chi là đối mặt của thủ trưởng kiêm ân nhân của cô.
“ Mọi sự đều nhờ con !” Thái Nho Minh cuối cùng nhả ra khí, ít nhất tạm thời là cũng đã qua chuyện.
Ngoài phòng, gió đêm thổi qua rừng trúc, diệp thanh sàn sạt rung động, trong lòng La Phù cũng cuồn cuộn nổi lên một tầng mơ hồ. Cô có thể khẳng định, Hạ Vũ Tuyên đến đây cuộc sống cô đến thay đổi thật lớn.
Kỳ diệu một ngày đã xong, buổi tối điểm mười giờ, La Phù đưa Thái viện trưởng về nhà, sau lái xe trở lại chỗ ở chính mình.
Đó là một gian phòng lớn, bố trí lịch sự tao nhã, mát mẻ, đăng ký là phu nhân Thái viện trưởng đứng danh, nghe nói là của hồi môn của bà, hiện tại là cho La Phù ở miễn phí, như là mời cô hỗ trợ trông chừng nhà ở.
Thái viện trưởng cùng Thái phu nhân trường kỳ thường xuyên giúp đỡ giáo hội Thiên ân cùng cùng cô nhi viện, những đứa trẻ ở cô nhi viện chỉ cần đậu đại học, liền là do bọn họ phụ trách học phí đến tốt nghiệp. La Phù cũng là ân huệ này. Ngay cả xe cô đang dùng này, cũng là Thái phu nhân trước khi học lái xe dùng xe này, bởi vì Thái phu nhân mua xe mới, liền đem xe này đưa cho La Phù.
Cô hiểu được, Thái viện trưởng cùng Thái phu nhân cực kỳ chiếu cố cô, cũng là trưởng bối của cô cũng là thủ trưởng cũng là thân thiết. Bởi vậy, cô mặc kệ như thế nào đều phải làm cho Hạ Vũ Tuyên vừa lòng, cô không có oán giận hoặc từ chức hay đòi quyền lợi.
Ngày mai bắt đầu cục diện sẽ như thế nào? Trong lúc vô tình cô thoáng nhìn qua gương, mặt mình, mang một tia nhảy nhót......
Sáng sớm, sương mù chưa tán đi, La Phù dậy thật sớm, không phải vì đi làm, mà là vì đi chợ, bởi vì cô trước chọn mua nguyên liệu nấu ăn, đến nhà Hạ tiến sĩ nấu cơm, sẽ gọi anh dậy, ăn bữa sáng.
Thật sự không nghĩ tới trợ lý thực là phải làm được việc này, ông trời không phải đang khiêu chiến với cô? Thời gian qua cô chỉ biết thay nữ tu sĩ ở giáo hội, nấu cơm cho bọn trẻ, vẫn là lần đầu tiên cô nấu cơm cho đàn ông, hơn nữa là người kỳ lạ không phải là nam nhân bình thường.
Lấy chìa khóa mở cửa, cô phát hiện trong phòng tương đương im lặng, khả năng Hạ Vũ Tuyên còn chưa có dậy! Bởi vậy cô rón ra rón rén đi vào phòng bếp, bắt đầu chuẩn bị thực phẩm, tối hôm qua đã biết, hôm nay cô đặc biệt chọn cá, thịt, đậu hủ, mua rau xanh hoa quả đều lãng phí.
Nói trở lại, đàn ông này ăn như vậy không cân đối, khỏe mạnh còn có thể hay không có vấn đề? Quên đi, cô cũng không phải là anh ta, thay anh ta nghĩ nhiều như vậy làm cái gì?
Đúng bảy giờ, cô đã làm tốt xong bữa sáng, liền đi tới trước cửa phòng ngủ, nhẹ nhàng hô thanh: “Hạ tiến sĩ, ngài nên dậy”
Có lẽ cô kêu quá nhỏ, liên tục năm, sáu lần cũng chưa có phản ứng, bởi vậy cô đề cao âm lượng, theo tiểu đê-xi-ben đến cao đê-xi-ben, ngay cả mình đều cảm thấy chói tai, vẫn như cũ không có nửa câu đáp lại.
Kỳ quái! Anh ta không phải sinh bệnh? Trừ phi kẻ điếc mới có thể nghe không được lời cô quát to, cuối cùng cô nhịn không được đẩy ra cửa, trực tiếp nhìn, rốt cuộc sao lại thế này.
Trước mắt bày ra một giường màu trắng cùng chăn bông, Hạ Vũ Tuyên nhắm mắt nằm ở chỗ, tóc đen rũ ở mặt, bởi vì ánh mặt trời trong trẻo chiếu rọi, khuôn mặt vẻ cứng rắn cùng cô lãnh có vẻ nhu hòa rất nhiều.
“Hạ tiến sĩ! Ngài nghe tôi nói không? Ngài có phải không thoải mái?” cô ở bên gối anh ta ngồi xổm xuống, ngay tại bên tai anh ta kêu, bất đắc dĩ anh ta vẫn nhắm chặt hai mắt.
Cô xem này thật sự không thích hợp, vươn hai tay nhẹ lay động bờ vai của anh ta. “Ngài rốt cuộc làm sao vậy? Kính nhờ ngài tỉnh lại! Muốn hay không tôi gọi xe cứu thương?”
Cố gắng đợi đến hai phút, cô quyết định muốn đưa anh ta đi cấp cứu, ngay tại lúc cô nâng tay muốn đi gọi điện thoại, một tay cường tráng bàn tay to lại giữ chặt cổ tay cô, dễ dàng đẩy cô ngả trên giường.
Sự tình phát sinh rất bất ngờ, nhất thời cô không rõ sao lại thế này, rõ ràng nhìn đến có khuôn mặt ngay tại trước mắt cô, còn có cặp con ngươi đen kia thần bí, cô mới phát hiện cô đang nằm, hơn nữa ngay tại bên cạnh Hạ Vũ Tuyên!
“ Hạ….Hạ tiến sĩ?” Hai gò má cô nháy mắt đỏ lên, dù sao anh ta là đàn ông, cô là nữ nhân, hai người như vậy nằm ở một chỗ, nói như thế nào đều làm cho người ta thẹn thùng, chính là khẩn trương muốn chết!
Anh trừng mắt nhìn, thanh âm khàn khàn mệt mỏi. “Tôi đã tỉnh, chính là tôi huyết áp thấp, phải đợi một lúc huyết áp ổn định mới có thể đứng lên.....”
Nói xong , anh nhắm mắt lại, chờ lực lượng chậm rãi lưu tới toàn thân, vẫn như cũ nắm cổ tay cô, có lẽ là không tự giác anh theo bản năng nhu cầu một chút ấm áp.
“ ách......” cô lúc này mới hiểu được, không phải anh điếc, cũng không phải sinh bệnh, mà là bởi vì huyết áp thấp? Nghe nói đó là thể chất cùng dinh dưỡng đối nghịch tạo thành, khó trách sắc mặt anh tái nhợt như thế, giống như như chưa bao giờ phơi nắng qua ánh mặt trời.
Cô trợn to mắt quan sát anh ta hết thảy, nam nhân nhiều mâu thuẫn, rõ ràng còn tuổi trẻ như vậy cũng đã là đại nhân vật, tính tình khởi xướng không thể nói lý, cuộc sống năng lực chỉ có linh phân, hiện tại lại người huyết áp thấp mà nằm ở bên cạnh cô
Sự hỗn độn phát ra che khuất mặt anh ta, cô cũng không biết chính mình là làm sao vậy, nhưng lại vươn tay kia thì nhẹ nhàng thay anh đẩy ra, thấy rõ ràng khuôn mặt anh. Như ngũ quan pho tượng, luôn hơi nhíu mày rậm, tựa hồ có một cái bí mật ưu thương.
Nếu phơi nắng Hoa Liên ánh nắng nhiều chút, da anh sẽ nên khỏe mạnh rất nhiều, anh ưu thương kia cũng có thể hóa giải một ít đi......
Ông trời! Cô rốt cuộc đang làm cái gì?
Ý thức được chính mình đang ở khẽ vuốt lông mi anh ta, đột nhiên cô rụt tay lại, trừng chính lòng bàn tay mình xuất thần.
Này rất vớ vẩn, cô vì sao đối một một người gặp không đến hai ngày, tuổi còn so với cô nhỏ hai tuổi, sinh ra một loại cảm giác tư tình?
Cô hiểu mình, cô luôn luôn nhận thức chậm, thậm chí thường tiến vào tình trạng không lối thoát. Thời gian qua cô không phải không có người theo đuổi, nhưng lại thủy chung không động được lòng của cô, nói không nên lời là thiếu cái gì đó, chính là không thể làm cho cô cảm giác về bể tình.<
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu194/5910