XtGem Forum catalog
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Truyện nhiều tập - Nói yêu em lần thứ 13 - phần 3

Lượt xem :
thangmáy đẹp trai cũng không sao."
Quác quác quác….
Một đàn chim dáo dác bayqua.
Anh chàng gác thang máy?Có thể coi như không nhìn thấy anh chàng gác thang máy vừa ồn ào lại cực kỳ tựtôn như thế này được ư?
Đi ra khỏi thang máy, từxa tôi đã trông thấy Chân Ni.
Con bé chạy đến cầm lấyhộp điểm tâm, không thèm liếc nhìn lấy một cái gã Cam Trạch Trần đứng bên cạnhtôi đang ra sức vẫy tay.
Biểu cảm trên khuôn mặtChân Ni có vẻ gì đó hơi nặng nề, nhưng giữa đôi lông mày thanh tú vẫn lộ rathần thái vui mừng.
Đôi mắt giống hệt cặptrân châu đó đang vô cùng trong sáng.
Sau đó, con bé cũngchẳng buồn chào hỏi, quay người đi thẳng vào phòng tiếp khách VIP.
Những người xung quanh đềunhìn vào trong gian phòng đó với vẻ hiếu kỳ, bộ dạng tò mò như đang xem một vởkịch hay. Sau khi Chân Ni khép chặt cửa phòng lại, bọn họ liền phục nguyên vẻchán ngắt và buồn tẻ trên khuôn mặt.
"Đấy là người giúpviệc nhà Chân Ni à? Thường xuyên thấy cô ta đến đây, nhưng mà trông ngoại hìnhkhông giống người làm lắm."
"Ai da, bây giờ côcòn có thời gian quan tâm đến việc đó à, Thiên Ảnh sắp sửa bị người ta mua lạirồi, chúng ta sẽ nhanh chóng mất bát cơm hằng ngày thôi."
"Sợ gì chứ, mấyngười dù có thảm hại đến đâu cũng không thê thảm bằng "công chúa ThiênẢnh" Chân Ni. Cậu xem kìa, cô ta đang dùng đến tuyệt chiêu đem sắc đẹp rađánh đổi để quyết định việc Thiên Ảnh bị mang bán, cậu sốt ruột làm gì? Có gìmà phải sốt ruột đâu?"
"Tuy nhiên, vị giámđốc vừa vào đó đẹp trai thật đấy! Nếu muốn tôi vào đó thay cũng được."
"Đúng là đồ dạitrai, lấy gương ra ngắm kỹ lại mình đi."
….
Hóa ra thông tin báo chíđưa mấy ngày hôm nay là sự thật, Thiên Ảnh quả thực đang đứng trước nguy cơ bịngười ta mua lại! Thế nhưng dùng sắc đẹp để đánh đổi?
Mới rồi Chân Ni vàophòng đó chính là dùng sắc đẹp trao đổi với người định mua lại Thiên Ảnh ư?
Nghĩ đến đó, một sự tứcgiận trào dâng trong lòng tôi. Không để ý đến bất cứ thứ gì nữa, tôi xoay nắmđấm cánh cửa, mở ra đi thẳng vào trong.
"Chẳng phải đã dặnlà bất cứ người nào cũng không được vào hay sao?", Chân Ni không quay đầulại, nói bằng giọng đầy khắc nghiệt.
Cửa sổ trong phòngkahc1h VIP đóng chặt, có lẽ là sợ phóng viên chụp trộm.
Tiếng nhạc du dương êmdịu chảy tràn trong không gian.
Tay Chân Ni đang đặttrên vai một người, tư thế có vẻ hơi… ám muội.
Chờ một lcú không nghethấy tiếng cánh cửa đóng lại, Chân Ni tức giận quay đầu và vô tình trông thấytôi. Trong khoảnh khắc, một sắc thái đầy phức tạp lóe lên trong mắt nó rồi nhanhchóng qua đi.
"Không được chạmvào con bé!", tôi giận dữ phát ra lời cảnh báo.
Đúng lúc đó, tôi trôngthấy khuôn mặt vô cùng cao quý của người ngồi phía sau Chân Ni.
Vù vù…
Không biết một cơn giótừ đâu thổi tới khiến trái tim tôi bất chợt mất đi cảm giác ấm áp, trở nên lạnhlẽo.
Đột nhiên tiếng nhạc dịukỳ và thuần khiết như cang lên trong không trung, giống hệt tiếng đàn hạc vanglên trong tay các thiên thần. Những dyâ đàn màu vàng kim lấp lánh sự xa hoahuyền ảo, tấu lên những khúc gọi mời dưới đầu ngón tay các thiên thần.
Âm thanh đó dường nhưđến từ vô vàn giấc mộng trong những đêm sâu, nơi đó có những cánh hoa anh đàobay tan tác ngập trời, những cánh hoa cuốn xoay trong không trung mà mãi mãikhông rơi xuống.
Cảnh tượng phồn hoa đếnvậy, đẹp tươi đến vậy, nhưng lại khiến người ta cảm thấy một sự tàn nhẫn đếnmức tim gan đều vỡ tan ra.
Sự tàn nhẫn ấy cứ lanrộng, lan rộng đến cảnh thực trước mắt.
Từng trảng hoa vỡ hoácra thành vô số những vết thương nhỏ nhưng lại không thể chữa lành…….
Một giọng nói như vẳnglại từ bên bờ sông Sanzu nơi nở đầy những bông hoa mạn châu sa đỏ tươi như màumáu *.
Lạnh lẽo, mê hoặc đếnngạt thở.
"Quả thực vẫn giốnghệt 5 năm trước nhỉ."
0 Hoa manjusaka còngọi là hoa mandavara, được cho là mọc nhiều bên bờ sông Sanzu - vùng đất củangười chết. Theo trruyền thuyết loài hoa này đầy ma lực, có thể gợi lại ký ứccủa người đã chết.
3
Trong tiếng đàn hạc chậmrãi du dương, bánh xe định mệnh bắt đầu chuyển dịch, những bông hoa mạn châu sanở đến lúc điêu tàn….

Sự kiên trì của em
có đáng để kiên trìkhông?
Những gì em tin tưởng,
liệu có trở thành sựthực?
Nếu như em dám theođuổi,
em có dám chiếm hữu nómãi mãi không?
Cho đến khi tất cả đã rõràng,
em không còn muốn thứ gìhơn.
Hoặc có lẽ, có lẽ
em vĩnh viễn cũng khôngmuốn gặp lại anh.
Hoặc có lẽ, có lẽ em quángây thơ chăng?
Kết cục của đêm trướcngày hôm qua thuộc về em.
Em đã quyết định,
đó là quyết định của em.
Con đường ngày hôm saucủa ngày mai thuộc về em
Em tin tưởng vào niềmtin của mình
Những sự tổn thương haichúng ta đã trải qua
Mỗi người hãy tự quên đi

Những đóa hoa đỏ tươiyêu kiều nở rộ trong từng câu hát chứa đầy sự buồn thương da diết, vô vàn nhữnghình ảnh quay ngược của quá khứ chợt đầy ắp hiện về, trào lên dữ dội như sóngthủy triều nhấn chìm cả thế giới này, sau đó hóa thành một màu ngắt xanh u uẩn.
Vô vàn cánh bướm chậpchoạng bay qua biển cả mênh mông, không dừng lại cho đến khi lụi tàn nốt chútsức lực cuối cùng, theo nhau rơi xuống trong tĩnh tại vô thanh giống hệt mộtcầu vồng đẹp tươi không gì sánh được hiện lên giữa bầu trời âm u xám tro.
Vẻ đẹp khiến cho ngườita phải kinh ngạc thốt lên.
Đẹp tới mức đau thương…
"Quả thực vẫn giốnghệt như 5 năm trước nhỉ."
Khuôn mặt người ngồiphía sau lưng Chân Ni hiện lên một nụ cười mơ hồ như có như không.
Anh ta cười như chẳng đểý đến điều gì, song đôi mắt màu xanh nhạt lại lạnh lẽo giống hệt đá cryolite0, khiến cho nhiệt độ của không khí xung quanh giảm xuống dưới 0 độ C.
Khuôn mặt đẹp đẽ và caoquý tột vời.
Đôi mắt lấp lánh như cóthần thái của mặt trời, nhưng khí chất lại lạnh lùng cách xa hệt như băngtuyết.
Chỉ một cái chớp mắtcũng có thể khiến cho người ta tự ti đến mức phải tự vùi mình vào cát bụi.
Khuôn mặt ấy tôi đã phảidùng thời gian 5 năm dài đằng đẵng để quên đi, thế nhưng giờ đây anh ta lại xuấthiện trước mặt tôi, khiến cho ký ức bị ép phải phôi phai đó trong thoáng chốcvụt trở về hết sức rõ rệt trong tâm trí, sau đó không những không trôi qua nhẹnhàng mà còn thiêu đốt mạnh mẽ hơn.
Thôi Hy Triệt!
Người đang đứng trướcmặt tôi là Thôi Hy Triệt.
Ánh mắt tôi chuyển từthái độ cực phẫn nộ sang băng giá, một nỗi hận bắt đầu dâng trào lên từ góc nàođó của trái tim, không sao ngăn cản nổi.
Tất cả ánh sáng xungquanh nhanh chóng trở nên mờ ảo, thời gian dường như quay về khoảnh khắc anh talao sầm vào phòng làm việc của bố tôi 5 năm về trước.
"Nếu như em dám,anh sẽ giết chết em."
"Giết chếtem…"
"Giết chếtem…"
...
Một hiện thực nực cườibiết bao nhiêu, giờ đây sau 5 năm anh ta lại xuất hiện trước mặt tôi, khiến tôimuốn nói ra một câu giống thế.
"Chị xông vào đâylàm gì, mau ra ngoài", Chân Ni chỉ tay ra phía cảnh cửa, lớn tiếng đuổitôi.
"Chân Ni, cho dù emgặp phải khó khăn đến mức nào cũng đừng có nhờ vả anh ta! Sau này đừng có gặplại anh ta nữa!", tôi nói với vẻ vô cùng đáng sợ, trong thâm tâm có mộtgiọng nói không ngừng kêu lên.
Không được tiến gần hơnđến người này…
Không được…
Không được!
Thôi Hy Triệt nhếch môilên cười với vẻ giễu cợt, những ngón tay thon dài khẽ chạm vào má Chân Ni. ChânNi ngạc nhiên, quay lại nhìn anh ta say đắm, trên đôi má mượt mịn như sữathoáng hiện lên màu đỏ hồng tựa cánh hoa anh đào.
Mắt Thôi Hy Triệt nhìntôi sắc lẹm, nhưng lại dùng giọng nói trầm trầm đầy gợi cảm nói với Chân Ni:
"Thật không? Emkhông muốn gặp anh có phải không?"
Chết tiệt! Chắc chắn làanh ta đang cố tình làm vậy.
Một ngọn lửa bừng bừngthiêu đốt trong đầu tôi, sắp sửa hủy diệt nốt chút lý trí còn lại của tôi đếnnơi.
"Không đâu, Hộitrưởng, chị ta làm gì có quyền quản lý em."
"Đừng gọi anh làHội trưởng, gọi anh là Edward", Thôi Hy Triệt nhướng mày lên, một luồngsáng lạnh lẽo và vô tình lóe lên trong mắt.
Sao anh ta bỗng dưng lạixuất hiện ở đây? Không, tôi nên hỏi vì sao anh ta bỗng dưng xuất hiện ở Mễ Á?
Chẳng phải 5 năm trướcanh ta đã biến mất ư?
"Mau lên, ngôi saoChân Ni đấy, cô ấy ở trong này! Còn có một người khác nữa, lẽ nào là…",đúng lúc tôi định kéo Chân Ni đi chỗ khác thì có người kêu lên kinh ngạc ở bênngoài.
Ngay sau đó là nhữngtiếng bước chân dồn dập và hoãn loạn.
"Gay rồi, là phóngviên."
Chân Ni kêu lên kinhngạc, lập tức lao ra định đóng cửa lại, nhưng cánh phóng viên đã xông ngược vàobên trong, những ánh đèn flash nháy liên hồi khiến Thôi Hy Triệt chau mày khóchịu, ánh mắt lộ rõ vẻ giá băng khiến đám phóng viên nhất thời không dám đếngần.
Ba vệ sĩ lập tức xuấthiện từ phía bên ngoài, lao vào đứng bên cạnh Thôi Hy Triệt, ngăn cản không chođám phóng viên đó tiến xa hơn.
Nhưng Chân Ni thì đã rơivào vòng vây của những người đó, muốn chạy cũng không được nữa.
"Chân Ni tiểu thư,xin hỏi vị ngồi bên cạnh cô có phải là người định mua lại Thiên Ảnh như tin đồnkhông? Hai người mới rồi đã "mật đàm" với nhau đến 2 giờ đồng hồ,liệu đã phát sinh tình cảm nào chưa?"
"Chân Ni, xin hỏicô có dự định gì, tự tay kết thúc Thiên Ảnh, sau đó tìm kiếm một chân trờikhác?"
"Xin hãy cho biếtngười nắm giữ cổ phần lớn nhất của công ty Thiên Ảnh…"
"Ở đây ở đây, cuộchọp kín vừa rồi có kết quả như thế nào…"
Những câu hỏi dồn dậpliên tiếp dường như đã khiến Chân Ni sỡ muốn chết, con bé lấy cả hai tay chemặt, sắc mặt rõ ràng trở nên vô cùng nhợt nhạt dưới ánh đèn chớp liên hồi. Tôimuốn xông qua dòng vây dày đặc của đám phóng viên đến gần con bé, nhưng mấy lầncố gắng đều không thể nào tiến đến được gần hơn
Trong đám đông hỗn loạnấy, tôi vẫn cảm nhận được một ánh mắt lạnh lùng như thiêu đốt luôn chiếu thẳngvào mình.
Căng thẳng tới mức khiếnngười ta không thể nào hiểu nổi.
Tôi cố làm ra vẻ bìnhtĩnh không quay mặt lại nhìn, đồng thời nhắc nhở trong thâm tâm mình rằng khôngthể có một chút liên quan nào nữa đến con người ấy.
Bộp! Bộp! Bộp!
Mấy tiếng vỗ tay vanglên, không lớn cũng không nhỏ, vừa vặn khiến cho tất cả mọi âm thanh huyên náotrong gian phòng đó bị nén xuống.
Mọi ánh đèn flash đềuchuyển hướng quay sang chiếu lên khuôn mặt phẳng lặng của Thôi Hy Triệt. Khíchất của anh ta trấn áp được tất cả mọi người, giống hệt như một vị vương tửđang nhìn những kẻ bầy tôi phủ phục xung quanh mình.
Cuối cùng, trợ lý củaChân Ni cũng chen được vào phía trước, đưa Chân Ni ra khỏi vòng vây.
"không sai, tôi sắpmua lại công ty giải trí Thiên Ảnh, sau này sẽ dùng để…", Thôi Hy Triệtdừng lại một chút, cả mọi người đều nín thở nhìn anh ta, ngay cả Chân Ni khiđang chuẩn bị ra khỏi phòng cũng dừng bước lại.
Tôi lạnh lùng đi ra phíacửa định bỏ ra ngoài. Khi ấy, Thôi Hy Triệt lại tiếp tục mở miệng, trong giọngnói dường như mang một chút tức giận: "Dùng vào lĩnh vực kinh doanhkhác."
"A!"
"Thiên Ảnh đối mặtvới nguy cơ giải thể!"
"Ôi trời!"
Đám phóng viên theo nhauthốt lên những câu cảm thán với ngữ khí tỏ vẻ không thể nào tin nổi. Dù gì thìThiên Ảnh cũng là công ty giải trí lớn nhất trong nước, không ngờ được bây giờnói giải thể là giải thể. Mấy tay phóng viên lập tức quay đầu lại tìm bóng dángcủa Chân Ni.
"Là người mệnh dnah"Công chúa Thiên Ảnh", sẽ đối mặt với việc này thế nào?"
"Cô Chân Ni, xinhãy trẻ lời câu hỏi của chúng tôi."
"Cô Chân Ni, Thi
<<1 ... 678910 ... 14>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT621/1204