Insane
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Truyện nhiều tập - Nói yêu em lần thứ 13 - phần 4

Lượt xem :
ao anhlại đưa ra quyết định này?"
"Là một thươngnhân, vì sao anh lại làm trái với các nguyên tắc nhất quán trong kinhdoanh?"
"Nghe nói đang cóngười bí mật thu mua cổ phiếu của Thiên Ảnh, có phải là anh không?"

Thấy Thôi Hy Triệt tuyênbố xong liền đi ra, đám phóng viên lập tức bám theo tuôn ra một đống những câuhỏi đầy nghi vấn. Tuy nhiên Cam Trạch Trần đã bảo vệ Thôi Hy Triệt nhanh chóngthoát khỏi đám đông đó, còn tốp vệ sĩ thì che chắn đám phóng viên đằng sau chặtđến nỗi giọt nước cũng không lọt qua được.
Chiếc Porsche màu đỏchạy êm như ru, không khí vì thế ma càng trở nên tĩnh lặng.
"Bố Mộ Ái Ni hiệngiờ vẫn khỏe chứ?", Thôi Hy Triệt đột nhiên hỏi.
"Bố?", CamTrạch Trần khó khăn lắm mới phản ứng được trước câu hỏi đó, lắc đầu như thể lênđồng, "Sao tự nhiên lại hỏi câu này?"
Thôi Hy Triệt chau mày,bên tai vang lên giọng nói của Ái Ni
"Anh đang chờ đểđược thưởng thức cảnh tôi đau khổ đến mức không muốn sống nữa ư? Trước tiên làbố tôi, bây giờ đến lượt em gái tôi, liệu có phải là sau đó sẽ đến tôi? Không…chúc mừng anh, Thôi Hy Triệt, anh đã làm được rồi đấy."
Bố của Ái Ni? Đã xảy rachuyện gì rồi?
"Không có gì",một chút nghi ngờ lóe lên trong đầu Thôi Hy Triệt, nhưng khi nhìn thấy vẻ tò mòlồ lộ trên mặt Cam Trạch Trần, anh lại tìm cách che giấu, "Đã tìm được raai là người đang mua cổ phiếu của Thiên Ảnh chưa?"
"Chưa. Triệt, mìnhcũng rất hiếu kỳ muốn biết kẻ nào lại cũng ngốc như cậu. Cậu không cảm thấyviệc đầu tư vào một công ty sắp đóng cửa quả thực là một việc lãng phí thờigian và tiền bạc hay sao?", Cam Trạch Trần nhún nhún vai.
Thôi Hy Triệt không trảlời, dùng ánh mắt để biểu thị rằng Trạch Trần vừa nói ra những lời thừa thãi.
"Ha, nhất định làđúng như lời mình từng nói rồi, Thôi Hy Triệt, cậu vẫn thích em yêu của mình,thế nên mới muốn giúp em gái cô ấy…"
"Thay đổiđi!", Thôi Hy Triệt đột nhiên lớn tiếng.
"Ưm? Cái gì?"
"Lần sau mà cònnghe thấy cậu gọi cô ấy là "em yêu", mình sẽ vứt cậu vào cái đống bạngái mà cậu từng rũ bỏ đấy, mặc kệ họ giải quyết!", giọng nói của Thôi HyTriệt nghe rất nhẹ nhưng lại khiến Trạch Trần cảm thấy một nỗi sợ không gọiđược tên.
"Mình có rũ bỏ đâu,đều là mình bị họ đá mà không rõ nguyên nhân được chưa nào? Oa, cậu chuyển chủđề nhanh thật, chứng tỏ cậu thích em… Ái Ni…", chữ "em yêu" CamTrạch Trần định nói ra nhưng lại nuốt ngược vào trong vì bị ánh mắt lạnh lẽođến cực điểm của Thôi Hy Triệt uy hiếp.
"Sau khi tiếp nhậnThiên Ảnh, tất cả mọi case của Chân Ni đều do cậu phụ trách. Trước mắt hãy đểcô ta nghỉ ngơi một khoảng thời gian, sau đó lựa chọn công việc phù hợp màgiao. Xác định cô ta không phải là một diễn viên cấp 1 ở châu Á, mà là ngôi saohạng đỉnh."
"Không thể nào chứ,Triệt. Người như Mộ Chân Ni khó làm lắm, mình thì không muốn công việc ngày nàocũng trong tình trạng hỗn loạn."
"Đây là côngviệc."
"Nhưng mà,Triệt…"
Thấy dấu hiệu chứng tỏThôi Hy Triệt không có ý định thay đổi chủ ý, Cam Trạch Trần đành thu lại câumuốn nói, những ngày tiếp sau đây chắc là the hồ bận túi bụi lên rồi.
Bầu trời vẫn u ám cuốicùng đã bắt đầu sáng dần lên, những cánh chim lượn vòng trên không trung sau đólao vút vào những đám mây trắng xóa.
Thôi Hy Triệt cắn chặtmôi, tâm trạng hơi hốt hoảng.
"…Thôi Hy Triệt,cậu vẫn thích em yêu của mình…"
Có thật thế không?
Anh vẫn còn thích Mộ ÁiNi?
Khi nghĩ đến điều này,trái tim bỗng dưng đập dồn dập vì câu trả lời.
Trong đầu bất chợt hiệnlên cảnh tượng hôm Mộ Ái Ni đến nơi ở của Thiên Diệp, còn cả cảnh tượng nhếchnhác khi gã con trai say rượu đó áp sát vào mặt cô, cặp lông mày anh bất giácchau lại.
Bây giờ chắc Mộ Ái Ni đãchuẩn bị dọn vào ở trong biệt thự rồi nhỉ?
Cô đã chấp nhận làm quảngia cho anh, vậy thì cô nhất định sẽ tuân thủ lời cam kết, không hiểu vì sao HyTriệt lại thấy tự tin như vậy. Nhưng anh chẳng phải cũng từng vì tin tưởng MộÁi Ni yêu mình, nên phải đã chịu một sự đả kích lớn chưa từng có đấy sao.
"Gọi điện cho NgảiĐạt, xác nhận xem Mộ Ái Ni đã dọn đến biệt thự hay chưa", Thôi Hy Triệtdặn dò Trạch Trần bằng giọng lạnh tanh.
"Yên tâm đi, em..Ái Ni sẽ không lừa cậu đâu", thay đổi cách xưng hô thật khó quá, Cam TrạchTrần bực bội nghĩ.
"Cô ta đã không cònđủ tư cách để có được sự tín nhiệm của mình", trong đáy mắt Thôi Hy Triệtlà màu xanh sâu thẳm khiến người ta không thể nào đoán được điều gì.
**
"…Tại buổi họp báodiễn ra tại khách sạn quốc tế Thiên Hoa, chàng trai quý tộc thần bí của nướcPháp Edward đã đưa ra đáp án về việc mua lại công ty giải trí Thiên Ảnh… đầu tưmột khoảng tiền lớn với niềm tin rằng Thiên Ảnh sẽ lập tức thoát khỏi tìnhtrạng tồi tệ như hiện nay, còn "Công chúa Thiên Ảnh" Mộ Ái Ni vẫn ởlại Thiên Ảnh trên danh nghĩa người nắm giữ cổ phần lớn thứ hai của công ty,giá trị của cô đã ngay lập tức tăng lên con số đáng kinh ngạc… Việc làm đạidiện quảng cáo sẽ được tiếp tục. Chúng ta sẽ tiếp tục tìm kiếm và theo dõi diễnbiến tất cả các thông tin liên quan đến Edward."
Tôi kéo chiếc va lichuẩn bị đi đến nhà Hy Triệt, khi qua quảng trường đông nghịt người, chợt nghethấy tin tức về công ty Thiên Ảnh phát trên truyền hình. Ngước mắt lên lập tứcnhìn thấy khuôn mặt lạnh giá của Thôi Hy Triệt trên màn hình kỹ thuật số khổnglồ.
Trái tim tôi bỗng nhiênco thắt lại, bộ não bị những mảng ký ức dày đặc như cát phủ kín, không thể nàodừng lại được.
Bởi vì.. luôn luôn cómột khoảng trống.
Tôi lẳng lặng đến tòabiệt thự nhà Thôi Hy Triệt, khi nhận lấy hành lý trong tay tôi, Ngải Đạt nhìnrất chăm chú hệt như lần đầu trông thấy tôi vậy.
"Hóa ra là thế nàyđây…", Ngải Đạt có vẻ hơi thất sắc.
"Gì kia?", tôikhẽ khàng hỏi.
"Ha ha, là dánghình mà anh ấy luôn cất giấu trong trái tim mình", Ngải Đạt bật cười.
"Ưm?" Anh ấy?Anh ấy là ai?
Tôi nhướng mày lên, tỏvẻ không hiểu lắm. Vẻ mặt Ngải Đạt mang đầy ý vị sâu xa, không trả lời, nhưngkhi đưa tôi lên đến phòng, chị ấy lại nhắc đến Hy Triệt.
"Chị đã kể với emchưa nhỉ? Khi học ở bên Pháp, chị là bạn cùng lớp Hy Triệt. Trong đám đông anhấy luôn khiến cho người ta rất dễ nhận ra, sau đó không thể nào rời mắt điđược. Thế là chị thổ lộ tình cảm với anh ấy", khi đó trong giọng nói củaNgải Đạt không có chút gì tỏ vẻ trải đời, một tình yêu hơi mang màu chua cháthiện lên trong mắt.
Tôi tưởng tượng ra hìnhảnh Hy Triệt ở nước ngoài, bất giác đôi môi hơi mím lại.
Chính xác. Dù là trongmột đám đông nam thanh nữ tú, nhưng Thôi Hy Triệt vẫn giống như một vị thầnđược vầng hào quang tỏa sáng trên đầu, như một vị vương tôn chẳng thèm để ý đếntất cả những kẻ đang phủ phục dưới chân mình.
Giống như một thiên thầnkhông thể nào phạm đến.
5 năm qua, chắc anh tasống ở nước ngoài rất ổn?
"Chắc chắn luôn làmột nhân vật đầy tiếng tăm trong trường phải không?". Khi còn học trunghọc, anh ta đã như vậy.
"Có lẽ là vậy,nhưng chắc chắn là một người gây nhiều tranh cãi nhất."
"Tranh cãi?"Người quá bắt mắt thì luôn luôn gây ra nhiều vấn đề, thực sự tôi cũng không cảmthấy kinh ngạc mấy.
Ngải Đạt nói như tự giảithích với mình: "Hồi đó Edward nhập học với điểm số thấp nhất toàn trường,trong khi điểm số đó cơ bản không thể nào được nhà trường chấp nhận. Trongtrường luôn luôn xì xào bàn tán chắc chắn nhà trường đã bị áp lực từ bên ngoàinên mới đặc cách nhận Edward vào học. Nhưng chị thì vẫn luôn tin rằng lãnh đạonhà trường biết rõ thực lực của Edward. Bất kể lời đồn đại nào khi đối diện vớiEdward thực sự đều trở nên nhợt nhạt, chẳng phải sao?"
"Điểm số thấpnhất?" Sao có thể thế được? Tôi không giấu nổi sự ngạc nhiên.
"Em đoán xem là baonhiêu? Chị tin rằng những người biết Edward đều không đoán được", Ngải Đạthỏi tôi với vẻ rất tự tin.
Tôi lắc lắc đầu.
"0 điểm". KhiNgải Đạt chuẩn bị trả lời, tôi đã thầm đoán trong lòng giới hạn của điểm sốthấp nhất, nhưng khi nghe câu trả lời của chị ấy, tôi vẫn buộc ra một tiếng kêukinh ngạc nhưng khẽ khàng tới mức không ai nghe thấy.
0 điểm? Không thể nào!
Việc này làm sao có thểxảy ra với một học sinh thuộc hàng thiên tài như Thôi Hy Triệt chứ?
"Thật khó khiếnngười ta tin được, nhưng chính xác là điểm 0."
"Vì sao lạithế?", tôi nén giọng hỏi.
Ngải Đạt bật cười:"Chị cũng đã từng hỏi Edward điều này, nhưng anh ấy hỏi lại chị, kiếpngười có thể giống như vòng tròn của số 0 đó, bất luận là đi xa đến thế nào,cũng vẫn quay về điểm bắt đầu, cũng vẫn gặp lại người vô cùng quan trọng trongcuộc đời mình không?"
Trái tim tôi bỗng mấtnhịp nhảy loạn lên, nhưng ánh mắt cố gắng trấn tĩnh lại, nhìn ra phía cái bểbơi xanh biếc như lục bảo.
Điểm thi bằng 0? Là tạitôi sao?
Không, hoặc chỉ là anhta muốn giễu cợt tôi một cách sâu sắc hơn, bởi vì anh ta dù có thi được điểm 0vẫn có thể khiến bao nhiêu người ngưỡng vọng.
"Lần này Edward vềđây, sau khi gặp em, chị có thể cảm nhận rõ rằng anh ấy không còn là Edward màchị từng biết nữa", Ngải Đạt ngập ngừng một chút, sau đó nói từng từ,"anh ấy lại là Thôi Hy Triệt!"
Ánh mắt tôi đột ngột trởnên lạnh lùng, mỉm cười cao ngạo: "Bất kể anh ta là Edward hay là Thôi HyTriệt đều chẳng có một chút liên quan gì đến em hết."
Ngải Đạt hơi sững ngườivì phản ứng của tôi, thấy chị ấy như vậy, tôi nhìn thẳng vào mắt, cười lạnhnhạt: "Khi nào có thời gian chị nói với anh ta, tòa biệt thự này đã rấtđẹp rồi, cái bể bơi đó… thật dư thừa."
2
Những cây kim đồng hồtreo tường vẫn chuyển động như ngàn năm qua vẫn thế, phát ra âm thanh tịch mịchtrong đêm khuya thanh vắng.
Chiếc đèn pha lê tỏa rathứ ánh sáng lạnh lẽo nhưng đầy mê hoặc, như cám dỗ những linh hồn đang chấpchới trong bóng tối.
"Chết tiệt, điệnthoại di động tắt máy à? Thôi Hy Triệt, tôi mà đợi anh nữa thì tôi chính là conngốc", tôi gọi điện thoại đến mấy lần, cuối cùng khi gọi đến lần thứ N thìbốc hỏa nên ném bay ống nghe sang một bên.
Tôi đi đến trước bàn ăn,bê những đĩa đồ ăn đã lạnh ngắt vào trong nhà vệ sinh, đổ hết vào trong bồncầu.
"Không ăn cơm,không về nhà, xem ra thứ anh cần chỉ là một người gác cổng."
Tôi giận dữ đổ hết tấtcả đồ ăn, khi chuẩn bị quay về phòng, chợt nghe thấy một giọng nói uốn ** điệuchảy nước vang lên trong phòng khách: "Darling, không mời em ngồi xuốngmột chút à? Tối nay em không có cái hẹn nào khác đâu, vừa hay có thể ở đây bêncạnh anh nữa."
"Không cần đâu, côcó thể về rồi", Hy Triệt nới lỏng cà vạt, làn da chỗ xương đòn hơi để lộra có màu nâu khỏe khoắn, toàn cơ thể lập tức toát ra vẻ gợi cảm khiến người taphát điên lên được.
"Darling", côgái mặc bộ váy sexy nhấp nháy đôi mắt với đầy vẻ khiêu gợi, cơ thể từ từ áp lạigần Thôi Hy Triệt, "Thực ra từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, trái tim em đãkhông thể không xao động. Từ trước đến nay em chưa hề nhận ra mình lại có thểthích một người như thế, nhưng mà đối với anh, trái tim em đã mất hết mọi khảnăng kháng cự…"
Cô ta nhìn Thôi Hy Triệtnhư rơi vào trong một cảnh ảo mộng tuyệt đẹp, đôi má đỏ rực lên. Bàn tay cô tadần hướng lên má Thôi Hy Triệt, khi sắp chạm vào đó, bất chợt bị anh ta giữchặt lấy cổ tay.
"Darling,á….", cô ta kêu lên một tiếng kinh ngạc, dần dần chau mày lại vì đau.
Thôi Hy Triệt siết chặttay cô ta, miệng nhếch lên một nụ cười đầy bỡn cợt: "Đến đây là chấm dứtđi."
Nhìn thấy ánh mắt nghihoặc của cô thiếu nữ, anh ta lại hé môi nói tiếp: "Niềm vui thích của c
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
XtScript Error: Timeout. Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : Trang,4,-,Truyện,nhiều,tập,-,Nói,yêu,em,lần,thứ,13,-,phần,4,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 4 - Truyện nhiều tập - Nói yêu em lần thứ 13 - phần 4 - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 4 - Truyện nhiều tập - Nói yêu em lần thứ 13 - phần 4 - Tiểu thuyết tình yêu
C-STAT49/4482